Bên ngoài đại điện, Nam Cung trầm giọng nói: “Tại sao lại phái ba chúng ta đi? Chỉ vì rèn luyện chúng ta thôi ư?”
Thương Việt nhẹ giọng nói: “Nếu ta đoán không sai, ngoài việc rèn luyện, Tông chủ còn muốn để thế hệ trẻ Thương Kiếm Tông chúng ta biết thêm về sơn mạch Vạn Thú, Thiên Âm Tông với Cổ Vu Tộc!”
“Vì sao?”, Nam Cung hơi khó hiểu.
Thương Việt cười đáp: “Điều quan trọng nhất của một tông môn không chỉ phải có gốc gác, còn phải có máu mới.
Nếu không có người nối nghiệp, dù tông môn này có gốc gác, suy tàn cũng là chuyện sớm hay muộn.
Tông chủ bảo ba chúng ta đi, rõ ràng là muốn để họ nhìn thấy Thương Kiếm Tông chúng ta có người nối nghiệp!”
Nghe vậy, Nam Cung và Diệp Huyên đã hiểu!
Lần này ra ngoài chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm, mà nguy hiểm này chính là rèn luyện, thực ra nhiệm vụ của họ là phải để các thế lực ở sơn mạch Vạn Thú nhìn thấy thế hệ trẻ của Thương Kiếm Tông trông thế nào, bởi vì gốc gác của Thương Kiếm Tông không cần nhìn cũng biết!
Chưa kể trong tối, bảy vị Kiếm Tiên ngoài sáng đã đủ để chứng minh mọi thứ.
Lúc này, Thương Việt bỗng lên tiếng: “Trách nhiệm của ba chúng ta rất quan trọng!”
Diệp Huyên và Nam Cung gật đầu.
Nếu ba người họ không thể khiến người ta hài lòng, vụ liên minh này chắc chắn sẽ không thành công.
Thương Việt nói tiếp: “Ta đề nghị tách ra đi riêng!”
Nam Cung hỏi: “Tại sao?”
Thương Việt trầm giọng trả lời: “Thứ nhất, nếu tách ra và đi với tốc độ nhanh, ba chúng ta sẽ đến ba chỗ cùng một lúc.
Thứ hai, ba chúng ta đi cùng nhau, mục tiêu quá lớn, lần này chúng ta ra ngoài, Liên Minh Hộ Giới chắc chắn sẽ không chịu để yên”.
Nói tới đây, hắn ta cười khổ: “Cho dù một trong ba chúng ta gặp nguy hiểm đến tính mạng, ít nhất vẫn còn hai hy vọng!”
Diệp Huyên cười bảo: “Thương Việt sư huynh đừng bi quan, Liên Minh Hộ Giới này cũng không có gì đáng sợ”.
Thương Việt lắc đầu: “Đó là vì đệ không biết rõ về họ, tóm lại chúng ta không thể khinh thị.
Liên Minh Hộ Giới có thể đứng vững ở Thanh Thương giới nhiều năm, điều này đã chứng minh rất nhiều vấn đề”.
Diệp Huyên gật đầu, điều này cũng đúng, mặc dù hắn đã gặp Lục tôn chủ, nhưng hắn vẫn chưa nhìn thấy sức mạnh tổng thể của Liên Minh Hộ Giới.
Liên Minh Hộ Giới đối với hắn vẫn là một điều bí ẩn!
Thương Việt bỗng nói: “Ta đã từng đến sơn mạch Vạn Thú rèn luyện, vậy nên ta sẽ đến đó, còn hai người?”
Nam Cung trả lời: “Vậy ta sẽ tới Thiên Âm Tông, tỷ của ta đang ở Thiên Âm Tông, vừa khéo đến đó gặp tỷ ấy!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy thì ta chỉ có thể tới Cổ Vu Tộc!”
Thương Việt nói với giọng nặng nề: “An huynh, Cổ Vu Tộc này khá bí ẩn, cũng khá là kì quặc, hay chúng ta đổi cho nhau đi?”
Diệp Huyên cười bảo: “Không sao, con người ta dễ tính, vừa khớp với sự kì quặc của họ!”
Thương Việt mỉm cười: “Hai vị sư đệ bảo trọng! Nhớ là phải dùng đá truyền âm liên lạc với nhau khi có thể.
Hôm nay ba chúng ta cùng nhau rời khỏi tông, ngày khác nhất định phải trở về gặp nhau!”
Nói xong, hắn ta xoay người ngự kiếm bay lên trời.
Kiếm Hoàng!
Thương Việt cũng là một Kiếm Hoàng!
Nam Cung đột nhiên nói: “Thương Việt