Đạo tắc!
Sở dĩ Diệp Huyên quay lại là vì đạo tắc!
Đại thần tầng hai nói ở đây có hơi thở của đạo tắc!
Vì vậy Diệp Huyên không thể không quay lại.
Trong nhà cây, hai người cứ vậy nhìn Diệp Huyên, nhìn đến mức khiến hắn cảm thấy hơi mất tự nhiên.
Người phụ nữ xinh đẹp bỗng lên tiếng: “Chẳng phải ngươi muốn đi sao?”
Diệp Huyên cười ngượng ngùng: “Không đi, không đi, ta mới đến Cổ Vu Tộc đã bị nơi này hấp dẫn.
Nếu hai vị không để ý, ta muốn ở đây thêm vài ngày.
Ta...”
“Chúng ta rất để ý!”
Người phụ nữ xinh đẹp đột nhiên ngắt lời Diệp Huyên: “Con người ngươi miệng lưỡi trơn tru, cười đùa cợt nhả, không phải một người yên phận.
Như ngươi đã nói trước đó, Thương Kiếm Tông ngươi có thể liên minh với Cổ Vu Tộc ta hay không là chuyện của chúng ta với Tông chủ nhà ngươi, còn ngươi đến từ đâu thì về lại chỗ đó đi!”
Diệp Huyên vội vàng nói: “Không không, ta là đệ tử Thương Kiếm Tông, chuyện của Thương Kiếm Tông đương nhiên cũng là chuyện của ta.
Hai vị tiền bối, trước đây hai người có thể có chút hiểu lầm về ta, nhưng không sao, khi hai người thật sự quen biết ta, hai người sẽ phát hiện, thật ra ta là một người rất tốt!”
Nghe vậy, khoé mắt người phụ nữ xinh đẹp khẽ giật: “Sao mặt ngươi lại dày tới vậy?”
Diệp Huyên:
Lúc này, Tộc trưởng Cổ Vu Tộc đột nhiên nói: “Hắn thích ở lại thì cứ để hắn ở lại đi!”
Người phụ nữ xinh đẹp đang định tiếp lời thì lúc này, Diệp Huyên thi lễ: “Đa tạ Tộc trưởng!”
Tộc trưởng Cổ Vu Tộc nhìn Diệp Huyên: “Ra ngoài đi! Hãy nhớ, đừng gây chuyện, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả!”
Diệp Huyên vội đáp: “Ta là người tốt, không làm bậy đâu!”
Nói xong, hắn ra khỏi nhà cây.
Trong nhà cây, người phụ nữ xinh đẹp trầm giọng nói: “Người này có chút kì quái!”
Tộc trưởng Cổ Vu Tộc hờ hững đáp: “Ta biết!”
Người phụ nữ xinh đẹp hơi khó hiểu: “Vậy tại sao Tộc trưởng vẫn muốn cho hắn ở lại?”
Tộc trưởng Cổ Vu Tộc trả lời: “Cổ Vu Tộc ta đã lâu không liên lạc với người ngoài, thế hệ trẻ biết rất ít về thế giới bên ngoài.
Giữ hắn ở lại có thể để những người trong tộc được nhìn thấy thiên tài ở bên ngoài, để họ hiểu cái gì gọi là người giỏi còn có người giỏi hơn!”
Người phụ nữ xinh đẹp khẽ gật đầu: “Điều này cũng đúng, thật ra không chỉ thế hệ trẻ trong tộc, một số người già cũng nên ra ngoài xem thử thế giới bên ngoài, nếu không họ vẫn thật sự cho rằng Cổ Vu Tộc ta là mạnh nhất ở Thanh Thương giới!”
Tộc trưởng Cổ Vu Tộc bước tới trước nhà cây, nàng ta nhìn Diệp Huyên đang đi dạo lung tung ở phía dưới: “Người này miệng lưỡi trơn tru, ngươi phải trông chừng cẩn thận, đừng để hắn làm bậy”.
Người phụ nữ xinh đẹp gật đầu: “Ta sẽ để ý hắn!”
Phía dưới, sau khi Diệp Huyên đi lòng vòng cả buổi, cuối cùng hắn ngồi lại bên đường, lúc này hắn đang nói chuyện với đại thần tầng hai.
“Đại thần tầng hai, có cảm ứng được không?”
“Không!”, tầng hai trả lời rất dứt khoát.
Diệp Huyên sa sầm mặt: “Chẳng phải khi nãy người nói cảm ứng được lực lượng đạo tắc à?”
Đại thần tầng hai lạnh lùng đáp: “Bây giờ thì không”.
Mặt Diệp Huyên càng u ám hơn: “Người đang đùa ta phải không?”
Tầng hai đột nhiên chấn động dữ dội như đang nổi điên.
Diệp Huyên im lặng ôm đầu!
Mẹ nó cái tính tình gì thế này? Hở ra là tức giận, hở ra là nổi điên!
Vấn đề là hắn vẫn chưa thể đắc tội nó!
Quá ấm ức!
Diệp Huyên rất muốn lôi nó ra đánh một trận, tiếc là trực giác