Diệp Huyên đang định nói thì lúc này, đại thần tầng hai tức giận quát: “Liên quan gì tới ngươi!”
Thật ra Diệp Huyên cũng không biết đại thần tầng hai đang kiêng dè điều gì.
Nó không kiêng dè tháp này, cũng không kiêng dè những thứ bị nhốt trong tháp, nó đang kiêng dè cô gái bí ẩn!
Nó là người thức tỉnh sớm nhất, cũng là người duy nhất tiếp xúc nhiều với cô gái bí ẩn.
Nó biết cô gái bí ẩn đáng sợ đến mức nào rõ hơn Diệp Huyên, cũng biết rõ địa vị của Diệp Huyên trong lòng cô gái bí ẩn.
Những thứ bị nhốt trong tháp không biết nếu Diệp Huyên xảy ra chuyện, cô gái kia sẽ nổi điên! Và một khi cô gái kia nổi điên lên, đừng nói những thứ bị nhốt trong tháp, ngay cả thế giới này cũng sẽ xong đời!
Hơn nữa, điều quan trọng nhất là cô gái bí ẩn có ơn với nó, đây cũng là lý do tại sao nó ghét Diệp Huyên nhưng vẫn phải ra tay!
Diệp Huyên cũng biết đại thần tầng hai không ưa mình, thế là lập tức hỏi: “Đại thần tầng hai, có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì không? Ta cảm thấy chúng ta rất tốt, tại sao người lại ghét ta nhỉ?”
Đại thần tầng hai lạnh lùng trả lời: “Ngươi tự nghĩ đi!”
Diệp Huyên sầm mặt lại, tự nghĩ cái quần què!
Hắn không để ý đại thần tầng hai nữa, sau đó ngừng suy nghĩ, lúc này xung quanh còn rất nhiều đại yêu của Yêu Tộc đang nhìn hắn!
Hiển nhiên những đại yêu đó đều không biết đại thần tầng hai đã quay trở lại trong tháp.
Trên không trung, Diệp Huyên chắp hai tay sau lưng, mặt không cảm xúc: “Yêu Tộc có còn đại yêu nào muốn đánh một trận với bản tôn không?”
Những cao thủ Yêu Tộc xung quanh tỏ ra kiêng dè, không ai dám ra tay.
Khi nãy Diệp Huyên vừa một chiêu giết chết một vị đại yêu cấp Ngự Pháp Cảnh chân chính đấy!
Đó là một chiêu giết chết, hơn nữa còn ăn sống!
Giờ phút này, không ai không kiêng dè Diệp Huyên!
Diệp Huyên trên không trung chợt quát: “Thế nào, Yêu Tộc không còn ai dám ra đánh với ta một trận nữa sao?”
Vào lúc này, gã râu quai nón trên tường thành khi nãy xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, người này cũng là một vị yêu vương của Yêu Tộc, thực lực cũng là Ngự Pháp Cảnh chân chính!
Gã râu quai nón nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: “Ngươi không phải Diệp Huyên!”
Diệp Huyên mặt không cảm xúc: “Vậy ta là ai?”
Gã râu quai nón nhìn Diệp Huyên hồi lâu, cuối cùng gã chậm rãi siết chặt tay phải.
Thấy gã râu quai nón định ra tay, khoé miệng Diệp Huyên khẽ giật, hắn vội nói: “Thôi được, nếu ngươi muốn