Diệp Huyên sửng sốt: “Nhập lệnh? Nhập lệnh gì cơ?”
Ông lão liếc nhìn Diệp Huyên: “Cậu không có thì tới làm gì?”
Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó hỏi: “Nhập lệnh phải xin của ai?” Ông lão lạnh nhạt đáp: “Đi tìm Đại trưởng lão!”
Diệp Huyên cười nói: “Được thôi, ta đi tìm Đại trưởng lão!”
Nói xong, hắn xoay người chạy mất.
Ông lão: “...” ! Điện Đạo Nhất.
Diệp Huyên đến tìm Đại trưởng lão.
Đại trưởng lão nhìn Diệp Huyên trước mặt mình: “Cậu muốn vào viện Thần Binh?”
Diệp Huyên gật đầu.
Đại trưởng lão hỏi: “Vào đó để làm gì?”
Diệp Huyên trả lời: “Tìm đồ!”
Khóe mắt Đại trưởng lão khẽ giật: “Cậu cho rằng viện Thần Binh là đâu mà muốn vào là vào?”
Diệp Huyên cười nói: “Ta hiểu, nếu muốn vào trong hẳn phải có điều kiện gì đó, Đại trưởng lão có thể nói cho ta biết không?”
Đại trưởng lão hờ hững đáp: “Cũng không có điều kiện khắc nghiệt gì đâu, chỉ cần có cống hiến cho học viện là có thể vào trong”.
Cống hiến!
Diệp Huyên nghĩ ngợi rồi nói: “Ta có cống hiến cho học viện rồi mà!”
Đại trưởng lão nhìn Diệp Huyên, ông ta hơi ngạc nhiên: “Cậu cống hiến cho học viện hồi nào?”
Diệp Huyên nghiêm mặt đáp: “Đại trưởng lão, ông