Mọi người: "! "
Nghe Diệp Huyên nói thế, mọi người đều sửng sốt.
Nhận sai?
Mọi người đều mờ mịt, vậy là nhận sai rồi?
Bạch tiên sinh nhìn Diệp Huyên, sau đó xoay người rời đi.
Bóng đen A Quỷ cũng lặng yên biến mất.
Xung quanh, mọi người trố mắt nhìn nhau.
Diệp Huyên ngồi phịch xuống, lúc này đây, hắn cảm giác xương cốt toàn nhân như sắp vỡ vụn!
Giờ nhớ đến bóng đen tên là A Quỷ kia, lòng hắn vẫn còn thấy sợ!
Đối phương áp chế được hắn ở mọi phương diện!
Áp chế không chút tốn sức!
Người như thế, quá kinh khủng!
Lúc này, Chiến Quân và Trọc đi đến cạnh Diệp Huyên, hai người nhìn Diệp Huyên, Chiến Quân hỏi: "Không sao chứ?"
Diệp Huyên cười khổ: "Không chết được!"
Chiến Quân cười hì hì: "Không chết là tốt rồi! Vả lại, Diệp huynh giỏi đánh nhau ghê!"
Giỏi đánh nhau?
Diệp Huyên lắc đầu: "Giỏi đánh nhau thì đã không bị người ta đánh thành thế này!"
Vẻ mặt