*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này, người đàn ông mặc thanh sam độ nhiên xòe lòng bàn tay ra, gã chậm rãi nhắm hai mắt lại, phút chốc im lặng, tay phải gã đột nhiên hợp lại: "Vạn Phong Nhận!"
Vừa dứt lời, xung quanh bất ngờ xảy ra chuyện, trong nháy mắt có vô số lưỡi gió lao về phía Diệp Huyên đang bị đám cây khô quấn lấy, những lưỡi gió kia vô sắc vô hình, chúng nó không hề xung đột với đám cây khô mà là trực tiếp xuyên qua không gian, phóng thẳng đến trước mặt Diệp Huyên!
Nhìn thấy cảnh này, đám Chiến Quân cách đó không xa đều nghiêm mặt lại!
Diệp Huyên đang đứng giữa đám cây khô cũng nghiêm túc lại, đây là thủ đoạn gì?
Hắn không dám khinh thường, Diệp Huyên xòe tay phải, kiếm Tiên Linh xuất hiện trong tay hắn, sau một khắc, hắn đột nhiên giẫm chân phải một cái, phóng người xông ra ngoài!
Chỗ hắn lướt qua, đám cây khô lập tức vỡ nát, cùng lúc đó,
hai tia kiếm khí nhỏ bé xung quanh Diệp Huyên bỗng chốc phóng ra ngoài bay xung quanh hắn, bởi vì tốc độ của chúng quá nhanh nên đã tạo thành một lồng phòng hộ cực lớn bằng kiếm quang ở quanh người hắn!
Chính là hai kiếm khí này đã ngăn lại tất cả lưỡi gió kia.
Thấy Diệp Huyên cầm kiếm chém tời, sắc mặt người đàn ông mặc thanh sam vẫn không thay đổi, hai tay gã đột nhiên chắp lại trước ngực, mặt đất dưới chân gã rung lên kịch liệt, một khắc sau, gã nhẹ giọng nói: "Giáp Đại Địa!"
Bởi vì người đàn ông mặc thanh sam đã xuất hiện ở cách đấy hơn mười mấy trượng!
Người đàn ông mặc thanh sam nhìn Diệp Huyên, đang định nói chuyện thì sắc mặt gã khẽ biến, vội nghiêng người né tránh, nhưng vẫn chậm một chút, có một tia kiếm quang đã xuyên thủng qua bả vai của gã.
.