Diệp Huyên khẽ nói: “Ta hiểu rồi!”
Bạch tiên sinh nói tiếp: “Yên tâm tu luyện đi, nơi này sẽ không có ai đến làm phiền ngươi!”
Nói rồi ông quay người rời đi.
Diệp Huyên bắt đầu tu luyện ở đây.
Sau khi Bạch tiên sinh đi đến bên kia thì A Quỷ xuất hiện sau lưng ông.
A Quỷ trầm giọng nói: “Tiên sinh muốn bồi dưỡng hắn?”
Bạch tiên sinh gật đầu: “Mặc dù Chu Sinh Sinh không kém hơn Tả Thanh nhưng hắn bắt buộc phải đối phó với Thiên Sát và Địa Sát, mà Tả Thanh này chỉ có thể làm hắn đến đây”.
A Quỷ nói: “Còn Mạc Tà kia…”
Bạch tiên sinh nhẹ giọng đáp: “Người này ta nhìn không thấu!”
A Quỷ thấp giọng nói: “Bạch Y so với hắn thì có bao nhiêu phần trăm chiến thắng?”
Bạch tiên sinh nói: “Bốn mươi, có thể thấp hơn!”
Sắc mặt A Quỷ khẽ thay đổi: “Tại sao?”
Bạch tiên sinh nói: “Bởi vì bên cạnh hắn ta có một con Ác Kỳ Lân, con thú này ăn ác niệm, nuốt tim người… Sức chiến đấu không hề kém hơn cao thủ Tạo Hoá Cảnh, hơn nữa con thú này vẫn còn nhỏ, nếu như trưởng thành thì…”
Nói rồi ông khẽ lắc đầu: “Ta không biết phải thu phục con thú này thế nào!”
A Quỷ trầm mặc.
Lúc này,Bạch tiên sinh lại nói: “Nếu như nàng ấy vẫn còn…”
A Quỷ vẫn im lặng.
Nàng ấy!
Năm đó