Diệp Huyên quay lưng đi, khi bước tới cửa hắn bỗng dừng lại, sau đó nhẹ giọng nói: “Đại thần tầng hai, người đã giúp ta đủ nhiều rồi! Người có thể rời đi bất cứ lúc nào, thật đó”.
Nói xong, hắn liền biến mất ở cửa.
Trong lòng hắn luôn biết ơn đại thần tầng hai!
Bởi vì đối phương quả thật đã giúp hắn rất nhiều, và giờ hắn thật sự không có mặt mũi nhờ đối phương đi liều mạng với tầng năm! Vì mục tiêu của tầng năm có lẽ chỉ là hắn và tháp mà thôi! Do đó, nếu đại thần tầng hai muốn rời đi, đặc biệt là đi ngay bây giờ, tầng năm chắc chắn sẽ không nhằm vào nàng ta!
Về bản thân hắn, hắn cũng không suy nghĩ nhiều lắm!
Coi nhẹ sống chết, không phục thì đánh!
Sau khi rời khỏi tháp Giới Ngục, Diệp Huyên tới Táng Thiên trường thành, lúc này bên dưới Dạ Quý và Chu Sinh Sinh đang chiến đấu kịch liệt, cả hai đều dùng thương, cuộc chiến vô cùng ác liệt.
Ở bên khác, Thiên Sát và Địa Sát cũng đang đánh nhau với hai thiên tài của tinh vực Vị Ương.
Diệp Huyên chưa gặp hai thiên tài này bao giờ, là hai người đàn ông, thực lực đều rất mạnh, có điều cả hai đều bị Thiên Sát và Địa Sát áp chế, hơn nữa còn là áp chế chặt chẽ, họ