*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hắn ta tỏ vẻ vô cùng khó tin!
Hai tỷ muội Văn Nhân Lam ở bên cạnh cũng rất kinh ngạc, đặc biệt là Văn Nhân Lam, nàng biết người đàn ông trung niên này rất mạnh, nhưng không ngờ đối phương lại mạnh như thế!
Chỉ vung tay đã khiến một cường giả Hoá Thần Cảnh phải quỳ xuống?
Như thế e rằng ít nhất cũng phải là bán bộ Thượng Thần!
Lúc này, Nam Thiên Ngôn nhìn Chương Sứ, trầm giọng nói: “Các hạ là?”
Chương Sứ không trả lời, ông ta lùi lại chỗ cách sau lưng Diệp Huyên nửa bước.
Thấy thế, Nam Thiên Ngôn lại nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi là ai?”
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Viện trưởng của thư viện Quan Huyên - Diệp Huyên!”
Nam Thiên Ngôn nhìn chằm chằm Diệp Huyên, trong lòng không biết đang nghĩ gì.
Diệp Huyên quay đầu nhìn Chương Sứ, cười nói: “Cho hắn ta đứng lên nói chuyện đi!”
Chương Sứ lập tức gật đầu: “Được!”
Dứt lời, ông ta vung tay áo, lực lượng đáng sợ trên người Nam Thiên Ngôn lập tức biến mất.
Sau khi Nam Thiên Ngôn đứng lên, hắn ta nhìn chằm chằm Chương Sứ, trong mắt ngoài vẻ nặng nề còn có sự kiêng dè.
Diệp Huyên cười nói: “Các hạ xưng hô thế nào?”
Nam Thiên Ngôn thu hồi tầm mắt, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Nam Thiên Ngôn của Nam Thiên tộc!”
Diệp Huyên gật đầu, đang định lên tiếng thì Nam Thiên Ngôn lại trầm giọng
nói: “Các hạ, Nam Thiên tộc ta và ngươi không thù không oán, vì sao ngươi phải xen vào chuyện của ngươi khác?”
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Văn Nhân Ý: “Nàng không thích ngươi!”
Nam Thiên Ngôn gật đầu: “Ta biết nàng không thích ta, nhưng ta và nàng có hôn ước, dưới tình huống vẫn chưa huỷ hôn với ta, nàng yêu đương với nam nhân khác, ngươi thấy có hợp lý không?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó lắc đầu: “Không hợp lý!”
Nam Thiên Ngôn sửng sốt, người này thấu tình đạt lý như thế à?”
Diệp Huyên lại nói: “Dưới tình huống có hôn ước với ngươi đi yêu đương với người khác đúng là không hợp lý. Đây là lỗi của nàng, nhưng nàng đã phải trả giá vì lỗi của mình rồi”.
Nam Thiên Ngôn im lặng.
Diệp Huyên còn muốn nói gì đó thì Nam Thiên Ngôn chợt cất lời: “Nếu Diệp công tử đã lên tiếng, thì đương nhiên ta sẽ không tiếp tục truy cứu, ta nể mặt Diệp công tử”.
Diệp Huyên im lặng.