Thanh Khâu cười: “Nó rất dễ thương lượng, ta chỉ nói hai câu là nó đã đồng ý rồi!”
Chương Sứ nhìn Thanh Khâu, không nói gì.
Diệp Huyên nhìn về phía Nhân linh: “Ngươi đồng ý nhận ta làm chủ sao?”
Nhân linh do dự một lúc mới run rẩy nói: “Ta… đồng… ý…”
Diệp Huyên nhíu mày: “Có phải ngươi không muốn không?”
Thanh Khâu nhìn Nhân linh, Nhân linh vội nói: “Ta đồng ý! Ta đồng ý! Bây giờ ta lập tức nhận ngươi làm chủ nhân!”
Dứt lời, nó lập tức biến thành một tia sáng bay vào giữa chân mày Diệp Huyên.
Oanh!
Nhân linh vừa mới nhận Diệp Huyên làm chủ nhân, con ngươi của Diệp Huyên chợt co lại, hai tia sáng vàng bắn ra từ trong đôi mắt hắn.
Ầm!
Trong nháy mắt, toàn bộ thiên địa run rẩy dữ dội!
Lúc này, Tín Ngưỡng Chi Lực vô cùng vô tận không ngừng bay ra từ trong người Diệp Huyên, Tín Ngưỡng Chi Lực mạnh mẽ tựa như núi lửa phun trào, cực kỳ đáng sợ.
Nhìn thấy cảnh này, Chương Sứ tỏ vẻ sợ hãi, ông ta chưa từng thấy Tín Ngưỡng Chi Lực mạnh như thế bao giờ.
Thanh Khâu đột nhiên mở lòng bàn tay, một tia kiếm quang đột nhiên bao phủ lấy Diệp Huyên, trong nháy mắt, Tín Ngưỡng Chi Lực
kia bị trấn áp quay lại trong người Diệp Huyên.
“A!”
Diệp Huyên chợt hét to, khuôn mặt nhăn nhó!
Thanh Khâu cất lời: “Ca ca, để những Tín Ngưỡng Chi Lực này dung hợp với kiếm ý Nhân Gian của huynh đi!”
Nghe vậy, Diệp Huyên vội thử, nhưng hắn phát hiện những Tín Ngưỡng Chi Lực kia hoàn toàn không dung hợp được với kiếm ý Nhân Gian của hắn!
Thấy cảnh này, Thanh Khâu hơi nhíu mày, đang định lên tiếng thì Diệp Huyên đột nhiên hét lên: “Ta là Vương của Nhân tộc, bảo vệ Nhân tộc ta, các ngươi tín ngưỡng ta, ta sẽ bảo vệ Nhân tộc suốt đời suốt kiếp!”
Vương của Nhân tộc!
Hoàn toàn không có chút phản ứng!
Thanh Khâu chậm rãi siết chặt tay phải, đang muốn ra tay thì Diệp Huyên đột nhiên nói: “Tín ngưỡng ta, cũng giống như tín ngưỡng muội muội của ta!”
Ầm!