Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9839


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên cười nói: “Điều tra giúp ra nơi nào có bí cảnh hoặc kỳ tích gì đó, ta muốn đi dạo”.  

Lan Kình do dự rồi nói: “Bí cảnh hoặc kỳ tích?”  

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế”.  

Lan Kình trầm giọng nói: “Diệp thiếu, ta biết một vài chỗ nhưng có nơi cực kỳ nguy hiểm…”  

Diệp Huyên vung tay lên, nói: “Càng nguy hiểm càng tốt, ta không sợ! Ta không hề sợ”.  

Lan Kình: “…”  

Di tích bí cảnh.  

Trong vũ trụ vô ngần này, có rất nhiều khu vực chưa biết đến. Chúng có khi là những di tích động phủ của đại năng thượng cổ hay một số nơi đặc biệt, hoặc một vài di tích tông môn cổ... Mà những di tích động phủ thường đều vô cùng nguy hiểm, đương nhiên, bên cạnh nó cũng là vô số kỳ ngộ.  

Diệp Huyên kéo Thanh Nhi chậm rãi đi về tinh không đằng xa, trong tinh hà bao la đen tối cô tịch, hai huynh muội nắm tay nhau.  

Diệp Huyên bỗng mở miệng hỏi: "Thanh Nhi, sao muội lại bỗng dưng đến đây? Có phải là có chuyện gì rồi không?"  

Hắn khá bất ngờ trước việc Thanh Nhi bỗng nhiên xuất hiện.  

Thanh Nhi vẫn trả lời như cũ: "Nhớ huynh!"  

Nhớ huynh!  

Diệp Huyên nắm chặt bàn tay ngọc ngà của Thanh Nhi, khóe miệng cong cong, trong lòng ngọt ngào như mật.  

Ý tốt của Thanh Nhi với hắn là điều thuần khiết nhất trên thế giới này!  

Có muội muội như thế thì đúng là may mắn của cuộc đời này!  

Nhưng đúng lúc này, Lan Kình bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, cúi người chào hắn rồi nói: "Diệp thiếu, có hai cái di tích là
Vạn Mộ Thần Vực và Thiên Táng Chi Địa".  

Diệp Huyên cười bảo: "Cho ta địa chỉ đi!"  

Lan Kình chần chờ rồi khom lưng nói: "Diệp thiếu, thứ cho thuộc hạ nhiều chuyện, sự nguy hiểm của hai nơi này là không thể tưởng tượng nổi! Cậu..."  

Diệp Huyên nghiêm túc nói: "Ta không sợ!"  

Lan Kình cười khổ: "Diệp thiếu, ta kể với cậu một chuyện thì cậu sẽ biết sự khủng bố của hai nơi đó! Nghe nói, Vạn Mộ Thần Vực mai táng một đám cao thủ cực kỳ đáng sợ cổ xưa. Theo điều tra của Tiên Bảo Các ta thì có lẽ nó đến từ thời đại Vạn Tộc trong truyền thuyết!"  

Thời đại Vạn Tộc!  

Diệp Huyên cau mày hỏi: "Ngươi biết thời đại Vạn Tộc kia?"  

Hắn biết những thánh hiền kia đều đến từ thời đại Vạn Tộc trong truyền thuyết.  

Lan Kình lắc đầu: "Không biết! Chỉ là các chủ có nhắc đến, nói đây là một thời đại vô cùng huy hoàng. Ở thời đại đó, có vô số người vĩ đại! Có thể nói, thời đại Vạn Tộc kia là thời đại có nền văn minh võ đạo cao nhất từ trước đến nay của mảnh vũ trụ này của chúng ta."  

Hắn ta nói xong bèn cười: "Nói theo lời các chủ thì là thời đại Vạn Tộc kia chính là thời đại đứng đầu trong vô số thời đại!"  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện