Dường như nghĩ tới điều gì đó, Diệp Huyên đột nhiên nhìn về phía Mạc Tà ở xa, lúc này, hắn ta đang không ngừng giết chóc.
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Mạc Tà, giúp ta! Ông đây sẽ chơi chết lão già kia!”
Hắn vừa dứt lời thì liền hóa thành một luồng kiếm quang phóng thẳng lên trời.
Ở cách đó hơn trăm trượng, Mạc Tà đang chém giết liền quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên, giây tiếp theo, thân hình hắn ta nhoáng cái hóa thành một bóng đen đuổi theo Diệp Huyên, tốc độ vô cùng nhanh, thoáng chốc đã đến bên cạnh Diệp Huyên.
Diệp Huyên nói: “Giúp ta ngăn những kẻ khác lại!”
Mạc Tà không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm ông lão áo tím ở giữa tinh không.
Nhìn thấy Diệp Huyên và Mạc Tà cùng lao tới, ông lão áo tím đứng giữa tinh không bỗng nhiên biến sắc, ông ta biết rõ sự đáng sợ của Diệp Huyên và Mạc Tà.
Tuy rằng hai tên nhóc này còn trẻ, nhưng đều là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, nếu để hai kẻ đó liên thủ, có thể nói là việc giết một cao thủ Tạo Hóa Cảnh dễ như trở bàn tay.
Ông lão áo tím vội gào lên: “Ngăn bọn chúng lại.
Ngăn bọn chúng lại cho ta!”
Giọng nói vừa dứt, vô số cao thủ xung quanh đều lao về phía Diệp Huyên và Mạc Tà, nhưng