Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9960


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nửa tháng sau!  

Thân thể Diệp Huyên dần ổn định lại, thần hồn và tinh thần lực của hắn cũng dần làm quen.  

Không biết đã bao lâu trôi qua, những tia sáng trắng bay ra từ giữa chân mày của Diệp Huyên, tất cả linh hồn lại xuất hiện trước mặt hắn.  

Ông lão áo đen dẫn đầu nhìn Diệp Huyên: “Thế nào?”  

Diệp Huyên chậm rãi mở mắt, hắn cúi thấp người với mọi người: “Đa tạ các tiền bối!”  

Ông lão áo đen gật đầu: “Ngươi có Trụ Mạch không?”  

Diệp Huyên gật đầu: “Có!”  

Ông lão áo đen nói: “Ngươi thiêu đốt Trụ Mạch, sau đó chúng ta sẽ giúp ngươi đạt đến Thiên Kiếp Cảnh!”  

Đầu tiên, Diệp Huyên thoáng sửng sốt, sau đó thì mừng rỡ hành lễ một cái: “Đa tạ!”  

Nói xong, hắn ngồi xếp bằng, sau đó bắt đầu thiêu đốt Trụ Nguyên Mạch!  

Là Trụ Nguyên Mạch!  

Vì hắn phát hiện, dù bây giờ Trụ Mạch vẫn còn tác dụng với hắn, nhưng cũng không còn quá lớn nữa!  

Trụ Nguyên Mạch vừa cháy lên, vô số linh khí lập tức tràn vào cơ thể Diệp Huyên tựa như thuỷ triều.  

Ông lão áo đen nhìn Diệp Huyên: “Thiên Kiếp Cảnh, chính là trải qua thiên kiếp, thiên kiếp này chính là kiếp nạn của tâm cảnh. Cuộc sống của ngươi chính là một loại tu hành, trong quá trình tu hành, ngươi đã trải qua rất nhiều kiếp nạn, nhưng rất nhiều người chưa từng nghiêm túc cảm nhận những kiếp nạn này. Mỗi kiếp nạn chính là một kinh nghiệm, mỗi lần tâm cảnh đột phá đều là một sự đột phá về
mặt tu hành…”  

Trong khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Huyên bắt đầu ngồi thiền lĩnh ngộ!  

Chỉ cần không hiểu gì hắn sẽ hỏi, mà những cường giả trước mặt đều có thể trả lời vấn đề của hắn!  

Kiếm ý Nhân Gian của hắn vốn chính là Đại đạo Nhân Gian, rất phù hợp với Thiên Kiếp Cảnh, vì thế, việc tu luyện Thiên Kiếp Cảnh cũng dễ dàng hơn.  

Điều khiến Diệp Huyên vui mừng nhất là trong lúc tu luyện, cuối cùng kiếm ý Nhân Gian của hắn cũng bắt đầu thay đổi.  

Cứ thế nửa năm trôi qua, Diệp Huyên đang ngồi xếp bằng dưới đất đã như thầy tu ngồi thiền, trên đầu hắn cũng xuất hiện những sợi tóc bạc, hơn nữa còn ngày càng nhiều hơn.  

Không biết đã bao lâu trôi qua, Diệp Huyên đang ngồi thiền chậm rãi mở mắt, trong đôi mắt của hắn tràn đầy sự tang thương.  

Nửa năm qua, mỗi ngày hắn trải qua một kiếp, mỗi kiếp là một đời người, dưới sự giúp đỡ của các linh hồn cường giả này, hắn đã trải qua một nghìn kiếp người, cũng đã trải qua nghìn loại kiếp nạn!  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện