*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đối diện cô gái áo trắng có một người đàn ông trung niên, người đàn ông mặc áo gấm đơn giản, bên hông đeo một bình rượu hồ lô, lúc này, ông ta cũng đang nhìn Diệp Huyên và Tần Quan.
Hai người đều là cường giả Thần Kiếp Cảnh!
Diệp Huyên chuyển mắt nhìn lên trên, bên trên không có ai, chỉ có một ngai vàng màu đen.
Cô gái mặc cung trang xoay người nhìn Tần Quan và Diệp Huyên, nàng ta nhìn Tần Quan: “Chào Tần Quan cô nương!”
Tần Quan!
Tần Quan thoáng sửng sốt, sau đó cười nói: “Cô biết ta à?”
Cô gái cung trang gật đầu: “Đương nhiên! Phú hào giàu nhất vũ trụ Quan Huyền hiện tại mà!”
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên kéo ống tay áo Tần Quan, dùng huyền khí truyền âm: “Có gì đó sai sai!”
Dứt lời, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, thầm nói trong lòng: “Bút huynh, huynh có cảm nhận được nguy hiểm không?”
Một lúc sau bút Đại đạo mới đáp: “Không có!”
Nó im lặng một lát rồi nói tiếp: “Thế mới là nguy hiểm nhất! Vì nơi này có Vô Biên Chi Chủ, cho nên nó không thuộc quyền quản lý của ta! Lời khuyên ta cho các cậu là rút lui!”
Rút lui!
Diệp Huyên im lặng.
Nếu thật sự gặp nguy hiểm, bây giờ rút lui e rằng đã không còn kịp nữa.
Lúc này, cô gái cung trang kia chợt cười nói: “Tần Quan cô nương, ta tên Minh Tân, là công chúa của Đế quốc Thần Minh, hôm nay ta nhận lệnh của Vô Biên Chi Chủ lên kế hoạch giết cô ở đây”.
Tần Quan bình tĩnh hỏi lại: “Giết ta?”
Cô gái gật đầu,
cười nói: “Vô Biên Chi Chủ nói, tạm thời chưa thể lấy mạng người thiên mệnh, nhưng người bên cạnh hắn không phải người thiên mệnh!”
Nói xong, nàng ta khẽ cười: “Tần Quan cô nương, chúng ta biết cô có rất nhiều thần vật cao cấp, là một nhân vật rất rất nguy hiểm. Vì thế, chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều thứ. Còn nữa, nhắc nhở cô một câu, tốt nhất đừng ném Tinh Đạn của cô ra nữa, nếu cô ném nhiều bom trong một lần, chúng ta thật sự không đỡ được. Nhưng bây giờ cô và Diệp công tử cũng không thể rời khỏi đại điện này được, nói cách khá, nếu cô dùng Tinh Đạn, mọi người sẽ cùng đồng quy vu tận!”
Tần Quan cười hỏi: “Giế t chết cả Diệp công tử à? Vô Biên Chi Chủ không nói với cô hậu quả nếu hắn chết à?”
Cô gái mặc cung trang gật đầu: “Có nói! Nếu Diệp công tử chết thì chúng ta đều sẽ chết theo, nhưng mà…”
Nói đến đây, nàng ta nhếch môi nhìn Tần Quan: “Nhưng Vô Biên Chi Chủ còn nói, nếu Diệp công tử chết, không chỉ chúng ta mà mấy người Tần Quan cô nương cũng sẽ chết, nếu Tần Quan cô nương muốn cá chết lưới rách, bây giờ cô có thể sử dụng Tinh Đạn, mọi người ngọc đá cùng tan”.