*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tần Quan nhìn Diệp Huyên: “Đây chính là khói lửa nhân gian!”
Diệp Huyên im lặng.
Tần Quan cười nói: “Ngươi từng nhìn thấy người mạnh nhất vũ trụ này, có lẽ cũng đã thấy nhiều người bình thường ở vũ trụ này, ngươi đừng coi thường những người bình thường đó, vô số người bình thường cùng nhau thì rất đáng sợ đấy!”
Diệp Huyên cười khẽ: “Ta hiểu ý cô!”
Tần Quan gật đầu, nàng ta quay đầu nhìn, sau đó khẽ cười: “Vương gia đến rồi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết!”
Tần Quan bỗng lấy ra một tấm bản đồ, nàng ta đưa mắt nhìn, sau đó nói: “Đây là bản đồ thành Bỉ Ngạn này, ngươi nhìn xem, nơi nào thích hợp để mở thư viện?”
Diệp Huyên cầm lấy bản đồ xem, sau đó chỉ vào trong một ngọn núi: “Nơi này!”
Tần Quan nhìn qua, sau đó cười nói: “Được!”
Ngay lúc này, một luồng áp lực kinh người bỗng truyền đến từ phía xa!
Ba cao thủ chậm rãi bước đến!
Người dẫn đầu, chính là Vương Thiên của Vương gia!
Vương Thiên nhìn Diệp Huyên và Tần Quan chằm chằm: “Ai dám không nể mặt Vương gia ta, Vương gia ta sẽ khiến hắn…”
Vù!
Một
thanh kiếm bỗng từ trong sân xé ngang bay qua!
Vô Ngã!
Ánh mắt Vương Thiên thay đổi, vừa muốn tránh né thì lúc này, kiếm Thanh Huyên đã xuyên qua giữa trán ông ta!
Ầm!
Một luồng kiếm khí lan ra từ trong thân thể Vương Thiên, chớp mắt, hai cao thủ bên cạnh Vương Thiên cũng lập tức kinh ngạc!
Ở phía xa, trong quán trà, Diệp Huyên quay đầu nhìn Vương Thiên đã hóa đá tại chỗ kia: “Vương gia ngươi sẽ khiến ta thế nào?”
Vẻ mặt Vương Thiên đầy kinh sợ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi…”
Diệp Huyên cầm chén trà khẽ nhấp miệng, lúc này, Vương Thiên kia đột nhiên quỳ xuống: “Thiếu hiệp tha mạng!”
Mọi người: “…”
Diệp Huyên cũng ngây người.
Ra chiêu này?
Vương Thiên run giọng nói: “Thiếu hiệp, lần này ta đến không phải để báo thù! Ta tới để xin lỗi!”
Diệp Huyên nhìn Vương Thiên: “Xin lỗi?”