Lúc này, Đế Khuyển ở bên cạnh Diệp Huyên đột nhiên nói: “Năm đó sau khi Thần tộc xảy ra chuyện, Minh tộc thừa cơ xâm lấn, ta cũng bị nhốt trong Vô Gian Luyện Ngục kia… Đã bao nhiêu năm, chắc thần vực cũng đã xảy ra thay đổi long trời lở đất rồi, hy vọng Thần tộc vẫn còn tộc nhân còn sống…”
Diệp Huyên nói: “Thần tộc xảy ra chuyện là chuyện kia của Giản Tự Tại sao?”
Đế Khuyển gật đầu, vẻ mặt khổ sở: “Năm đó nếu Tộc trưởng không quá tuyệt tình, Thần tộc của ta cũng sẽ không suy sút, mà nàng ta cũng sẽ không hận Thần tộc như vậy, không chiết giết chết tất cả cao thủ Thần tộc, còn phá hủy nhà thờ tổ của Thần tộc… Hầy!”
Diệp Huyên gật đầu: “Trọng nam khinh nữ làm gì, ta cảm thấy nữ nhân cũng rất lợi hại”.
Hình như những cô gái hắn quen đều khá mạnh…
Chỉ không biết tên ở tầng thứ sáu là nam hay nữ, nhưng cũng không quan trọng lắm!
Đế Khuyển lại nói: “Mấy ông già kia của Thần tộc quá ngoan cố”.
Diệp Huyên gật đầu, đang muốn nói gì thì cả hai đột nhiên đều ngẩng đầu lên nhìn về phía cách đó không xa, một thanh cự kiếm