Nếu Thần tộc không qua lại thân thiết với Diệp Huyên thì chỉ có hại mà chẳng được lợi gì.
Liên Loan Nhi trầm lặng giây lát, sau đó nàng ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Nếu như để ngươi dẫn dắt Thần tộc ta, Thần tộc ta phải làm gì để phục hưng?"
Diệp Huyên nghĩ một lúc rồi nói: "Bây giờ Thần tộc có bao nhiêu bảo vật?"
Liên Loan Nhi: "! "
Đế Khuyển: "! "
Sắc mặt Đế Khuyển hơi kỳ quái!
Bảo vật!
Sau khi tiếp xúc với Diệp Huyên, nó vô cùng hiểu tính cách của hắn.
Đây hoàn toàn là một người coi tiền tài như mạng.
Liên Loan Nhi nhìn Diệp Huyên, có gì đó hơi đề phòng: “Ngươi hỏi cái này làm chi?"
Sắc mặt Diệp Huyên trầm xuống: “Các ngươi bày vẻ mặt gì ra vậy? Lẽ nào các ngươi cho rằng ta đang nhòm ngó tới bảo vật của Thần tộc?"
Đế Khuyển liếc nhìn Diệp Huyên mà không nói gì.
Liên Loan Nhi càng ngày càng đề phòng.
Diệp Huyên khẽ thở dài: “Sở dĩ ta hỏi như thế là bởi vì ta muốn biết của cải hiện tại của