*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phó viện trưởng khẽ gật đầu, nhìn về phía Phi Ngư nói: "Sau này chuyện của Diệp Huyên sẽ do bà phụ trách!"
Phi Ngư gật đầu: "Được!"
Phó viện trưởng tuyên bố: "Tan họp!"
Mọi người đều rời đi!
Sau khi Phi Ngư rời khỏi đại điện bèn ngẩng đầu nhìn chân trời đằng xa, mãi một lúc lâu sau, bà ta mới khẽ cong môi nở nụ cười quyến rũ chết người.
...
Bên kia.
Ở một nơi nào đó trong hư không, một ông lão đang quan sát vùng đất Hỗn Loạn!
Người này chính là đại trưởng lão Hàn Thiên của Hàn tộc!
Hôm đó, sau khi Diệp Huyên giết người đàn ông Hàn tộc kia, còn buông lời tàn nhẫn với họ thì đương nhiên Hàn tộc sẽ không chịu để yên rồi!
Có điều, khi ông ta đi vào vùng đất Hỗn Loạn thì lại hoảng sợ phát hiện mấy thế lực lớn nơi đây thế mà đều cúi đầu trước thiếu niên tên Diệp Huyên kia!
Chuyện không đơn giản rồi đây!
Thế nên, Hàn Thiên vẫn chưa đến gây chuyện với Diệp Huyên ngay!
Ông ta quyết định điều tra rõ ràng trước
rồi rồi lại quyết định báo thù hay không sau!
...
Trong tinh không, Diệp Huyên bỗng mở mắt. Hắn mở tay ra, một luồng Thần Lôi đã xuất hiện trong tay hắn!
Thần Lôi Thiên Đạo!
Thiên Đạo Cảnh!
Bút Đại Đạo xuất hiện trước mặt Diệp Huyên cười nói: "Chúc mừng!"
Diệp Huyên hít sâu một hơi, phải công nhận rằng giờ đây hắn thật sự có cảm giác như mình đã vô địch!
Thiên Đạo Cảnh!
Thiên Đạo thể!
Đặc biệt là Thiên Đạo thể, có thể nói giờ hắn đã hoàn toàn vô địch trong cùng một cảnh giới!
Diệp Huyên như nghĩ đến gì đó, ngẩng đầu nhìn Thiên Đạo cười nói: "Cảm ơn!"
Nếu không phải Thiên Đạo giúp đỡ thì hắn muốn đạt tới Thiên Đạo thể và Thiên Đạo Cảnh, ít nhất cũng phải mất hai trăm năm!