Một thân cây có một đầu được đẽo nhọn xé gió ao tới, thấy vậy hai anh em Trương Hông mặt biến sắc, vội vàng né người qua một bên để tránh, nhưng mà dường như lúc thiết kế cái bẫy này đối phương đã lường trước được anh em bọn họ sẽ dùng phương thức này để né đòn, nên đã bố trí sẵn thêm một cái bẫy nữa.
khi mà hai anh em Trương Hồng vừa chạm vào một thân cây bên cạnh thì vèo một tiếng một thân cây dẻo từ dưới cây đập vào hai anh em, Trương Hồng vì phản ứng nhanh mà nhảy lên né thoát, còn Trương Hoàng vì không kịp phản ứng mà bịch một tiếng Trương Hoàng bị đánh trúng vào ngực, làm cho hắn bắn về phía sau, hai tay ôm ngực còn mồm miệng phun ra máu tươi vô cùng thê thảm.
Em có sao không?Thấy em mình bị như vậy Trương Hồng vội vàng chạy đến đỡ lấy em trai mình vội vàng quan tâm, sau đó lấy trong người một viên thuốc nhét vào cái miệng đang còn phun máu của Trương Hoàng.
- Em không sao, chỉ hơi tức ngực một chút mà thôi, vết thương này thì có đáng là gì cơ chứ.
Nói xong Trương Hoàng lại ôm lấy ngực mà ho như chết đi sống lại vậy, mặc dù miệng nói là không sao, nhưng bởi vì không kịp phòng bị nên vết thương của Trương Hoàng lại càng nặng hơn, lực đạo của cái bẫy kia là vô cùng lớn, một bậc nhất đại tông sư như hắn cũng không chịu nổi một cú đánh mạnh như vậy.
Trương Hoàng lúc này lại cố nói từng câu.
Nhưng không hiểu kẻ nào lại đặt bẫy ở đây, là vô tình hay là cố ý chứ?Chuyện này không hiểu ra sao, đây không giống là bẫy thú, mà có vẻ như là đang nhằm vào ai đó.
Lúc này Trương Hoàng lại nói.
- Anh, hay là có kẻ nhằm vào chúng ta, chúng ta làm gì đắc tội với ai ở đây cơ chứ, chỗ này là địa phận của Huyết Đao Môn chúng ta rồi, bây giờ có người đặt bẫy mai phục ở đây chắc hẳn là có vấn đề rồi.
- Đúng vậy, chắc chắn có người nhằm vào chúng ta, dường như bọn chúng biết chúng ta sẽ đến đây, nhưng không hiểu tại sao chúng lại biết chứ?
- Ha ha…ha ha…ha ha…
Khi mà hai anh em Trương Hồng đang nghĩ ai đang nhằm vào hai anh em bọn họ, thì Những tràng cười lại liên tục vang lên trong ánh chiều tà.
Sau đó là một đám người khoản hơn chục nam có, nữ có trên khuôn mặt của họ tỏ ra đầy vẻ kiêu ngạo, bọn họ đi đến trước mặt hai anh em Trương Hoàng, cầm đầu là một thanh niên trên dưới ba mươi tuổi, thân hình cao lớn, khuôn mặt chữ điền, đôi mắt sâu hoẵm mũi ững và đặc biệt là đôi môi của hắn thâm tím, trông khuôn mặt của hắn khá xấu xí và hung ác.
Không tệ, không tệ, anh em hai người có thể tránh thoát bẫy liên hoàn của chúng ta quả là không tệ ha, nhưng mà nhận ra có người nhằm vào anh em hai người quả thật là hơi có bất ngờ đấy, nơi đây có bao nhiêu người qua lại như vậy, nhưng có thể nhận ra được nó, quả thật có chút ngoài ý muốn.
Thấy người xuất hiện, Anh em Trương Hồng tỏ ra phòng bị, sau đó Trương Hồng cất tiếng.
- Đào Xuân Huy, anh em chúng tao đã làm gì có lỗi với mày chứ, tại sao lại hãm hại chúng ta, mà làm sao mày biết hôm nay anh em tao sẽ đến.
Thì ra Người Này là Đào Xuân Huy, hắn là cháu trai của môn chủ Đào Bá Duy, bởi vì ánh hào quang của môn chủ, vậy nên Đào Xuân Huy không coi ai ra gì, trong Huyết Đao Môn nếu như có ai dám đối đầu với hắn thì chỉ có một cái kết vô cùng thảm thiết.
Vả lại Môn chủ Đào Bá Duy không có con cái gì, vậy