Nghe thấy hai từ trúng độc làm bố con Phan Như Nguyệt run lên, và nghe thêm câu rất nghiêm trọng lại làm họ run mãnh liệt, Phan Như Nguyệt như muốn ngã khụy xuống
còn Phan Thái Hải thì mồ hôi đầy đầu hai tay run run nắm lấy tay Thanh Sơn, Cất tiếng hỏi thăm.
- Cậu nói thế là sao vậy, bố tôi chỉ bị đau xương khớp thông thường thôi chứ có làm sao đâu mà nghiêm trọng vậy.
Nói trong mắt ông ta có một tia oán giận không vui, ông ta không biết tại sao Thanh Sơn lại nói như vậy, vả lại Thanh Sơn vừa cứu con gái ông ta nên chẳng có lý do gì để nghi ngờ chàng trai trẻ này cả, nhưng mà những lời của Thanh Sơn làm ông ta tỏ ra khó hiểu nên đành hỏi lại.
- Cậu nói vậy là sao, tại sao bố tôi lại trúng độc được chứ? mấy tháng nay bố tôi chưa hề ra khỏi căn nhà nhỏ này nửa bước, tất cả đồ ăn thức uống đều được những người tin cậy chuẩn bị.
Vậy tôi hỏi cậu bố tôi trúng độc bằng cách nào chứ?
Ông ta vẫn không tin bố mình trúng độc, thấy ánh mắt hoài nghi của ba người lúc này Thanh Sơn mới lên tiếng.
- Thật ra chuyện trúng độc của ông cụ không có gì là lạ cả, có phải dạo này ông hay bị đau vào giờ tí và giờ ngọ không, vào đúng hai khung giờ này xương cốt của ông đau nhức dữ dội rất là khó chịu, cảm giác hàng ngàn hàng vạn con kiến đang căn xé vào xương tủy, vả lại càng ngày càng nặng hơn đúng không.
- Trước đây ngoài hai khung giờ đó ông vẫn có thể đi lại khắp nơi, làm việc chăm cây được nhưng càng ngày thì xương cốt càng yếu hơn và còn đau nữa đúng không? và giờ thì ông đã không thể đi lại nữa trong xương lúc nào cảm giác có cái gì đó đang chọc ngoáy hành hạ đung không?
Nói rồi Thanh Sơn nhìn thẳng vào Phan Thái Hùng chờ đợi câu trả lời.
Còn Phan Thái Hùng thì hai mắt nhìn Trân Trân thiếu niên trước mặt, tất cả mọi phán đoán đều không sai một chữ, ông ta ngạc nhiên hỏi.
Tàm sao cậu biết những điều đó vậy? tôi cứ nghĩ do tuổi cao rồi thời tiết bất ổn nên mới xảy ra chuyện đó, không ngờ là trúng độc.
Đúng là không ngờ tới.
Thanh Sơn lại cất giọng giải thích.
hắn chỉ vào cây hoa cảnh bên ngoài hiên nhà.
- Mọi người nhìn thấy cây hoa kia không, loài hoa này có nguồn gốc từ một vùng núi cao gọi là hắc phong sơn, loài hoa này có màu sắc sặc sỡ, vẻ đẹp thanh tao thuần khiết làm mê đắm lòng người giống như một thiếu nữa từ vùng cao vậy.
Nhưng như người ta nói, đẹp thường đi kèm với độc.
Bình thường loài hoa này vô độc chỉ mang vẻ đẹp của thiên nhiên, nhưng mà khi mùi hương của nó kết hợp với một loại trà đặc biệt gọi là Tuyết san thì sẽ tạo ra một chất kich độc, và có tên gọi là tí "ngọ đoạn cốt khô" bởi vậy mà lúc nãy tôi nói vào giờ tý và giờ ngọ ông sẽ chịu đau đớn kinh hoàng là thế.
Phương thức hạ độc này thật vô cùng tinh xảo.
theo tôi nghĩ người hạ độc này có thể là người trong nhà, bởi vậy chuyện này nên từ từ tìm hiểu,