Tiếng nói vừa dứt Thanh Sơn vỗ mạnh một chưởng về phía Đinh Hải Nam, chưởng phong ào ào mạnh mẽ, lúc này thể lực Đinh Hải Nam đã xuống một nửa, hắn nâng song hưởng hướng về phía trước đón đõ chưởng của Thanh Sơn, rắc một tiếng chưởng phong hai bên chạm vào nhau, Đinh Hải Nam trúng chưởng thối lui liên tục, trên miệng một ngụm máu tươi bắn ra tung tóe, những người đi cùng hắn lúc này thất kinh đặc biệt là Mai, cô ta lo lắng chạy tới đỡ lấy Đinh Hải Nam, rồi lau máu trên khóe miệng của hắn ta.
Tôn Tất Đại cũng chạy đến tỏ ra lo lắng.
- Mày có sao không Nam, tao bảo để thằng Hải nó xử lý mày cứ không chịu.
Dù sao Đinh Hải Nam cũng là một đệ tử thân cận và biết cách làm người, nên lúc này Tôn Tất Đạt khá quan tâm đến hắn.
- Em không sao, anh đừng lo lắng, em có thể đấu tiếp được.
Nhưng mà lúc này một cánh tay trắng nõn, năm đầu ngón tay thon dài nắm chặt lấy cánh tay của Nam, tên Nam quay đầu lại nhìn vào khuôn mặt của mai, lúc này trên mặt cô gái đã lấm tấm những giọt nước mắt, nhìn vào đôi mắt Đinh Hải Nam rồi Mai lắc đầu.
- Đừng mà anh, anh đã bị thương nặng rồi, hãy để người khác ra xử lý đi, em lo cho anh lắm.
- Anh không sao, anh sẽ cố gắng tự bảo vệ mình, đừng lo lắng.
- Đã không đánh được nữa thì đừng có cố kẻo rồi cố quá lại thành cố quá đấy, cả gia tộc họ đinh đang đặt hết hi vọng vào mày đấy, để tao giải quyết giúp mày nhé, sau này hãy nhớ lấy công ơn của tao đấy...haha..haha..
Giọng nói mỉa mai của Khương Hoàng Hải vang lên làm cho khuôn mặt Đinh Hải Nam thêm trắng bệch, hai môi run run chạm vào nhau tỏ ra hết sức tức giận.
- Nếu chúng mày không đánh nữa thì hãy đi khỏi trường của tao đi, đừng ở đây làm loạn nữa.
Thanh Sơn cất giọng đuổi đám người bên Tôn Tất Đạt đi nhưng mà làm sao bọn chúng có thể bỏ qua được, có thể hôm nay chúng bỏ qua, nhưng nhất định bọn hắn sẽ còn phải chặn đường Thanh Sơn rất nhiều lần, bởi thông qua ảnh chụp bọn chúng đã biết được Thanh Sơn là ai, và bọn chúng cần nhanh chóng xử lí Thanh Sơn.
- Hoàng Hải mày ra đi, xử nó cho tao chỉ cần mày hạ được nó tao sẽ có trọng thưởng cho mày, đây là cơ hội của mày hi vọng mày có thể nắm lấy nó.
Nghe thấy giọng nói của Tôn Tất Đại như vậy, Khương Hoàng Hải như mở cờ trong bụng.
trên khuôn mặt hắn biểu lộ một nét vui mừng rồi nhanh chóng biến mất.
Sau đó hắn cất giọng tự tin nói với Tôn Tất Đại.
- Đại ca yên tâm, em sẽ ra sức vì sự hiệu triệu của anh, chắc chắn em sẽ không làm anh thất vọng, anh cứ tin ở em.
Nói xong hắn hùng hổ bước ra, trong lòng vô cùng hưng phấn, nhưng cũng chứa đựng đầy sự lo âu, từ trước tới giờ trong gia tộc hắn luôn ở thế vô địch, mặc dù hắn chưa bao giờ đối đầu với Đinh Hải Nam, nhưng hắn luôn tự tin là hắn có thể đánh bại được, vừa rồi thấy Thanh Sơn và Đinh Hải Nam đánh nhau, trong lòng hắn tính toán là hắn có thể đả bại được Thanh Sơn, nhưng có lẽ hắn đã nhầm, bởi Thanh Sơn đánh nhau với Đinh Hải Nam chẳng qua là muốn rèn luyện thêm mà thôi, chứng nếu ứng phó thật sự chắc cũng không qua được mấy chiêu.
- Tao với mày qua mấy chiêu xem sao.
Lời nói của Khương Hoàng