Tất cả đều chìm vào yên tĩnh, cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.
Sau khi trông thấy tin tức đó thì Thượng Quan Bắc chậm rãi ngẩng đầu lên.
Gương mặt hắn ta đã trở nên trắng bệch.
Trắng bệch như một tờ giấy, chẳng còn chút màu máu nào, cũng không thể miêu tả được dáng vẻ hắn ta lúc này.
Sau đó hắn cũng trông thấy hầu như tất cả mọi người trong bữa tiệc đều dõi mắt về phía mình.
Đôi mắt chứa đầy sự mỉa mai đó đang ập về phía hắn, đâm vào người hắn.
Ông nội Thượng Quan Phiệt cũng có sắc mặt giống hệt hắn ta.
Bọn họ đã quên thở, tiếng tim đập như tiếng sấm.
Nhìn thấy sự thay đổi của những người đó, mấy người lên tiếng cũng dần nhíu mày.
Bọn họ lấy điện thoại ra.
Lẽ ra trong tình huống này, nhân vật lớn như họ không thể lấy điện thoại ra xem trước mặt tất cả mọi người.
Thế nhưng tất cả mọi người ở đây đều như thế cả, ai cũng