“Chỉ vì một mình mày, cả thôn Trường Mao ở Lạc Thành, hơn hai trăm người dân vô tội đã bị sát hại, bởi vì sự ích kỷ của mày mà suýt chút nữa tất cả nhân viên ở trên chuyến bay đó đã mất mạng!”
“Còn có vô số những chuyện mà mày đã làm, mày thật sự tưởng rằng mày giả câm thì có thể bình an vô sự?”
Vu Kiệt nói một câu thì tiến lên trước một bước, tựa như sóng to gió lớn đang cuồn cuộn ập đến.
Nhấn chìm Thượng Quan Bắc, khiến hắn ta không tài nào thở được.
“Phịch!”
Thượng Quan Bắc lập tức bị dọa sợ ngã xuống đất, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu, tâm lý phòng ngự của hắn ta đã hoàn toàn sụp đổ.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Thượng Quan Bắc, những cô gái xinh đẹp đứng gần đó cũng đều ngây người.
“Người…người đàn ông này rốt cuộc là ai? Sao lại có khí thế mạnh mẽ như vậy chứ!”
“Hơn nữa lại còn dám có thái độ như vậy với cậu chủ Thượng Quan, dọa cậu chủ sợ đến mức này!”
“Đáng sợ quá đi, tôi nhìn thấy người đàn ông này cũng muốn bỏ chạy, nhìn anh ta một cái cũng có cảm giác mình sắp chết rồi!”
Những cô gái này lần lượt tụ lại với nhau thành từng nhóm, không dám nói những lời nhục mạ Vu Kiệt nữa.
Vu Kiệt khẽ cau mày, lạnh lùng nói: “Mày