Chuyện này có hơi bất hợp lý!
Hơn nữa, anh đã rời khỏi Lang Nha nhiều năm, vì lẽ đó lại càng không hợp quy định.
Kha Phi Loan rất bình tĩnh giải thích.
“Mấy năm gần đây, Thiên Đình đều biết những chuyện cậu đả làm, làm không tệ, kể cả đối nội lẫn đối ngoại, không có việc gì khiến Thiên Đình thất vọng”.
“Hơn nữa thực lực bản thân của cậu cũng không tồi, bây giờ… hình như cậu sắp trở thành người phong Thánh rồi, còn trẻ như vậy mà đã phong Thánh, quả thật hiếm thấy!”
Vu Kiệt lắc đầu đáp: “Chuyện phong Thánh vẫn còn quá sớm để nói, có rất nhiều người dừng lại trước cánh cửa phong Thánh suốt trăm năm đấy thôi!”
Kha Phi Loan không tiếp tục theo đuổi đề tài này, bởi vì ông ta biết Vu Kiệt không phải người như vậy.
“Cậu cũng được Quốc Phái coi trọng, hơn nữa Y Thánh và Võ Thánh đều là thầy của cậu, tất cả những điều này… phóng mắt khắp cả nước cũng chỉ có cậu là sáng chói nhất!”
“Sức ảnh hưởng của cậu trong tổ chức Đệ Nhất lại không nhỏ, về phần tổ Báo, không cần tôi phải nói, chắc cậu cũng đã biết rõ lai lịch của bọn họ”.
Những lời của Kha Phi Loan xem như đã cảnh tỉnh Vu Kiệt.
Anh rất mạnh, không chỉ riêng thực lực, mà các tổ chức có liên quan đến anh cũng khiến Thiên Đình phải lo ngại.
Vu Kiệt không lên tiếng, anh chờ đối