*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có nhân ắt có quả.
Hai giờ chiều, Lý Châu rời khỏi ngục giam, tin tức bà ta vô tội, được phóng thích nhanh chóng truyền đến nhà Hiên Viên… ngoài ra, còn có một tin cực kỳ quan trọng, đó là Hiên Viên Thâm bị tố cáo.
“Rầm!”
Khi nhận được tin, gia chủ nhà Hiên Viên đang ngồi trong sân sau giận điên lên, lập tức ném mạnh tách trà trong tay xuống đất, trong mắt ông ta giăng đầy tơ máu, thoạt nhìn vô cùng… phẫn nộ!
Tiếng tách trà vỡ nát cũng đã phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng hiếm hoi trong sân lúc này.
Ông cụ ngồi ở phía đối diện Hiên Viên Châu ngước đôi mắt tràn đầy ưu sầu, nhìn về phía chân trời hồi lâu, tách trà trong tay sóng sánh nước, có vài lá trà lửng lờ trôi, nhưng giờ phút này, tất cả đều vô vị.
Đây là… quả báo!
“Gia chủ, hiện tại nên làm thế nào? Nếu… nếu như ông Thâm nói gì đó bậy bạ trong tù… vậy chẳng phải những người khác trong tộc cũng sẽ bị liên lụy sao?”
“Gia chủ, nhà Hiên Viên không chịu nổi lần thanh tẩy thứ hai đâu, đã có rất nhiều quan chức cấp cao bị ép về hưu sau sự kiện Holy Sky kia, nếu lúc này không thể ngăn chặn tổn thất kịp thời, e là… e là…”
“Câm miệng!”
Hiên Viên Mục quát ầm lên, cùng với đó là ánh mắt sắc bén, rét lạnh nhìn chòng chọc vào quản gia, khiến ông ta im bặt.
Hiên Viên Mục siết chặt nắm đấm: “Không thể nào… không thể nào, ả vô sỉ Lý Châu kia sao có thể vô tội, được phóng thích dễ dàng như vậy chứ? Không thể nào, không thể có chuyện đó được, chỉ với những chứng cứ của tôi và nhà họ Lưu, đủ để ả ta phải ngồi tù mọt gông rồi, đừng hòng có cơ hội trở mình… Sao ả có thể được phán trong sạch chứ?”
Ông ta không cách nào tưởng tượng được, bất kể có giải thích kết quả của cuộc thẩm tra lần này thế nào, thì vẫn không có được đáp án khiến ông ta hài lòng.
Theo như tính toán trong đầu ông ta, kết quả cuộc thẩm tra ngày hôm nay chỉ có một, đó chính là Lý Châu rơi đài, hoàn toàn chôn vùi tương lai của mình trong ngục, thế nhưng, thực tế lại không thuận lợi như những gì ông ta nghĩ, không chỉ không mang đến kết quả như mong muốn, mà trái lại, còn khiến Hiên Viên Thâm vướng vào chuyện này.
Ngay khi ông ta còn đang cảm thấy nghi hoặc, không hiểu ra sao thì quản gia bên cạnh lên tiếng: “Gia chủ, bây giờ chúng ta…”
“Đi, lập tức đi điều tra cho tôi!”
Không đợi ông ta nói hết câu, Hiên Viên Mục đã quát lên: “Không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải tra ra được nguyên nhân”.
“Nhưng hiện tại đi thăm dò… Chẳng phải đâm đầu vào lửa sao? Lỡ như các vị phía trên biết được chúng ta đang điều tra, e là sẽ bị giám sát!”
Quản gia đã làm việc rất nhiều năm ở nhà Hiên Viên, mà chuyện này, dù là một tên nhà quê thì cũng hiểu được rằng cuộc thẩm tra kia được xếp vào sự kiện cơ mật tuyệt đối, ngay cả một số vị cực kỳ có uy tín trong giới truyền thông cũng không có tư cách tham gia để đưa tin, huống chi là gia tộc Hiên Viên.
Mọi người đều hiểu rõ, cuộc thẩm tra lần này sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn như thế nào trong suy nghĩ của các vị nắm quyền, đây chắc chắn là điều cấm kỵ, bất kỳ ai dám điều tra diễn biến cuộc thẩm tra dưới mí mắt bọn họ thì đều bị xem là… vượt quá giới hạn.
Nghe ông ta nhắc nhở, Hiên Viên Mục cũng nhận ra được điểm này: “Vậy phải làm sao bây giờ? Nếu không tra thì sao biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Sao lại có thể thả người một cách không minh bạch như vậy, dù cho lão già chết tiệt nhà họ Lý có sức ảnh hưởng lớn thế nào đi nữa thì cũng không thể làm trái nguyên tắc, giẫm lên luật pháp để bảo vệ người của mình!”
“Tôi không phục, tôi phải đi kháng án!”, Hiên Viên Mục tỏ vẻ không chết không thôi.
Vẻ mặt ông ta cực kỳ dữ tợn, nhưng ngay khi ông ta vừa nói xong…
Ông cụ nhà Hiên Viên vốn vẫn luôn đứng ngoài quan sát, không hề lên tiếng đột nhiên dằn mạnh tách trà trong tay xuống mặt bàn, khiến nó ngã lăn lông lốc: “Rốt cuộc mày còn muốn làm gì nữa?”
“Bố!”
“Đủ rồi!”
Ông cụ Hiên Viên đứng lên, chắp tay sau lưng, vẻ mặt nặng nề: “Chẳng lẽ vừa nãy mày không nghe rõ lời quản gia nói sao? Em trai của mày bị bắt bỏ tù rồi, nó bị tố cáo, hiện tại, nó đã bị điều tra, mày có biết không hả?”
“Đó là em trai ruột của mày, mày không lo nghĩ xem nên làm gì để giúp nó, lại chỉ để tâm đến chuyện trả thù nhà họ Lý, trong lòng mày… còn hai chữ thân tình hay không hả? Có phải lỡ như một ngày nào đó tao nằm