Tên ăn mày ẩn mình trong ngõ hẻm, khóe miệng ngậm một điếu thuốc đắt đỏ, đối mắt kia đã từng được trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, khi đối mặt với người bình thường, trông có vẻ vô cùng yếu đuối, do đó, tạo thành một loại ảo giác, bọn họ thật sự là tên ăn mày.
Trên thực tế, những người này đang theo dõi một ai đó.
Theo dõi tất cả những kẻ có khả năng gây ra mối đe dọa đối với điều mà bọn họ muốn giữ bí mật.
Thủ đô Lập Kiên có một cái tên rất dễ nghe, đó là Thành phố không ngủ.
Nơi đây vốn được xem là thành phố cao cấp nhất trên toàn thế giới, người dân từ rất nhiều nơi đổ về sinh sống.
Thường thì, muốn tồn tại ở đây, tất cả các cơ sở làm trong ngành giải trí đều phải mở cửa 24/24, không hề có thời gian nghỉ.
Lúc này, trong một con hẻm nhỏ, một tên ăn mày đứng dậy, duỗi thẳng lưng, gẩy tàn thuốc: “Haiz, đúng là mệt thật, hóa ra làm một tên ăn mày lại mệt như vậy, nếu có thể ra ngoài chơi một chuyến thì tốt biết mấy?”
Nói xong, hắn bước từng bước ra khỏi con hẻm, nhưng khi đến đầu ngõ, lại không thật sự bước ra ngoài, mà nép một nửa người trong bóng tối, dùng ánh mắt nóng bỏng quan sát quán bar ở đối diện.
“Nhớ mấy cô nàng trong đó thật, đáng tiếc, hôm nay lại là ngày trực của mình”.
Tên ăn mày thầm than một câu, đột nhiên, điện thoại trong túi áo đổ chuông.
Hắn cầm lấy điện thoại, đưa lên bên tai: “Alo?”
“Chim Ngói, tình hình bên cậu thế nào rồi?”, đầu dây bên kia vang lên giọng của tiểu đội trưởng.
Chim Ngói bật cười, lại lấy ra một điếu thuốc, đốt lên, ngậm một bên miệng: “Còn thế nào được nữa, chẳng phải vẫn như cũ sao? Không phát hiện bất kỳ nhân viên nào khả nghi, tôi nói này, đội trưởng, có cần phải căng thẳng vậy không? Chẳng phải bộ Thiên của chúng ta đã ký hợp đồng hợp tác với các cơ quan có liên quan của Lập Kiên à? Chẳng lẽ bọn họ còn muốn tiêu diệt chúng ta?”
Đội trưởng Gấu Đen đáp: “Đương nhiên không phải, cái đám vô dụng chỉ biết dựa vào vũ khí kia còn chưa có thực lực và tư cách để ra tay với gia tộc Thánh Đường, tuy rằng người của chúng ta không đủ, nhưng nếu muốn liều mạng, trong vòng một ngày, đầu của rất nhiều ông lớn sẽ phải… lăn lông lốc trên đường”.
“Mấy lão già nhát như chuột kia sao dám chọc đến chúng ta!”
“Không phải bọn họ à?”
Chim Ngói nhíu mày: “Vậy sẽ là ai? Suốt hai năm qua, tộc trưởng chưa từng dùng đến mạng lưới theo dõi sít sao đến như vậy, cũng chỉ mới bố trí được mấy hôm, chẳng lẽ có kẻ nào đó sắp đến?”
Gấu Đen lắc đầu: “Không biết, hiện tại không thể xác định!”
“Nhưng cái gì cũng có nguyên nhân của nó, vì cứu cô chủ, tộc trưởng đã điều một nửa cao thủ của bộ Thiên đến Luân Thành, hiện tại, chỉ còn mấy vị kia trấn giữ ở bộ Thiên của gia tộc Thánh Đường”.
“Hẳn là tộc trưởng sợ đám người của bộ Địa nhân cơ hội cháy nhà hôi của!”
Nói xong, Gấu Đen vô thức khẳng định suy nghĩ của mình.
Phải biết, từ sau khi bộ Thiên cùng bộ Địa tách ra, những màn tranh đấu ngoài sáng trong tối nhiều vô số kể, cũng có rất nhiều cao thủ đã nằm xuống, nếu không phải nhà nước Lập Kiên đột nhiên sinh biến, ra tay tiêu diệt gia tộc Thánh Đường, khiến bộ Thiên và bộ Địa không thể không liên hợp, e là bọn họ vẫn còn tranh đấu vài thập niên nữa.
Nghe nói thế, Chim Ngói khẽ gật đầu: “Cũng đúng, quả thực có khả năng này, thôi không nói nữa, tôi tiếp tục nằm vùng đây!”
“Ừm, theo dõi thật kỹ, xem có nhân viên nào khả nghi không, tuyệt đối không để bọn họ có cơ hội đến gần căn cứ của chúng ta, nếu có tin tức, lập tức thông báo!”
“Rõ!”
Kết thúc cuộc gọi, Chim Ngói quan sát xung quanh một lượt, sau đó xoay người, lần nữa đi vào ngõ hẻm.
Đêm nay trời đổ mưa, nhưng thời tiết lại không mát mẻ, dễ chịu như mong đợi, mà lúc này, bầu không