Trong tứ hợp viện của nhà họ Lý, ông cụ Lý trở lại rồi.
Ông cụ đang ngồi trên chiếc ghế gỗ trước đại sảnh, vừa xem kênh tin tức trên TV vừa nghe quản gia báo cáo lại những chuyện gần đây, từ chuyện của Lý Châu cho đến tất cả những chuyện Lý Nam đã xử lý trong tập đoàn, ông cụ đều chăm chú lắng nghe.
Không có gì đáng ngạc nhiên, kể từ khi bệnh tình của ông cụ được lan truyền khắp thủ đô, tập đoàn dưới trướng nhà họ Lý đã phải chịu áp lực và đe dọa từ mọi phía, nhiều xí nghiệp trước đây chưa bao giờ dám giành tài nguyên với tập đoàn Lý Thị thì hiện đã bắt đầu quang minh chính đại cạnh tranh với nhà họ Lý, thậm chí còn dùng một số thủ đoạn hèn hạ.
Mà đằng sau những xí nghiệp này, ít nhiều cũng có bóng dáng của những gia tộc khác.
Nghe xong báo cáo, thời gian bất giác đã là sáu giờ tối.
Lý Nam vẫn đang bận họp ở tập đoàn.
Lý Châu và Mục Vực thì đang dẫn Mục Tiểu Vũ đi du lịch, hưởng thụ thời gian gia đình hạnh phúc, vẫn chưa trở về.
Sau khi chuyện của Lý Châu được giải quyết ổn thỏa thì Lý Hòa và Lý Mãnh cũng trở về cuộc sống của riêng mình, bận rộn làm việc.
Còn về phần Lý Tiên…
Nhắc đến Lý Tiên!
Đúng lúc này, ông cụ Lý khẽ cau mày, nhìn về phía quản gia: “Tiểu Tiên đâu?”
Quản gia đáp: “Chiều hôm qua, sau khi ông Nam nhận được tin tôn thái tử sẽ đi giải cứu chủ tịch tập đoàn Hoa Mỹ thì tiến sĩ Lý đã rời đi, đến tận bây giờ vẫn không biết bà ấy đang ở đâu, trước khi đi tiến sĩ Lý cũng không để lại bất kỳ tin nhắn nào”.
“Ông nói gì?”
Hai mắt ông cụ Lý khẽ híp lại: “Tiểu Kiệt đi cứu chủ tịch tập đoàn Hoa Mỹ? Chuyện này là thế nào?”
Vừa từ bệnh viện trở về, ông cụ Lý vẫn chưa gặp được Vu Kiệt, liền nghe tin cháu trai của mình vì đi cứu người mà không có ở đây, trong lòng ông cụ bỗng trở nên bất an!”
Sau khi trải qua biến cố ở chùa Hàn Sơn, ông cụ còn không biết trên thế giới này có bao nhiêu người muốn giết Vu Kiệt sao?
Còn chưa ổn định được bao lâu, lại đi nữa rồi.
Nếu tin tức này lan ra bên ngoài, không phải là...!
Quản gia vội vàng báo cáo: "Là do chuyện cô chủ của tộc Thánh Đường.
Trong nhiệm vụ trại Tuyết lần đó, lúc trở về tôn thái tử đã bắt giữ Lỗ Phi Nhã, cô chủ của gia tộc lâu đời nhất trong giới sát thủ, sau đó giao cho tổ chức Đệ Nhất".
"Mà tổ chức Đệ Nhất và người của tộc Thánh Đường là kẻ thù không đội trời chung, vì vậy tổ chức Đệ Nhất không hề có ý định để vị cô chủ đó sống sót.
Khoảng thời gian gần đây, còn lợi dụng Lỗ Phi Nhã để đặt rất nhiều bẫy, nhờ đó đã bắt được không ít thuộc hạ của tộc Thánh Đường, thậm chí là sát thủ cấp quốc gia”.
"Vì chuyện này, người của tộc Thánh Đường đã ghi hận tôn thái tử, cho nên đã bắt chủ tịch tập đoàn Hoa Mỹ Lâm Nhã lúc đang ở nước ngoài, nhằm uy hiếp tôn thái tử”.
Chỉ vài câu nói, quản gia đã giải thích rõ ràng những mối quan hệ có liên quan.
Nghe xong, sắc mặt ông cụ Lý bỗng thay đổi.
“Lâm Nhã và Tiểu Kiệt có quan hệ gì?”
Quản gia: “Trong lần thi hành nhiệm vụ vượt biên vây bắt ba mươi người Địa Ma, chồng của Lâm Nhã là Vương Tam đã hy sinh mạng sống của mình để tạo cơ hội phản công cho tôn thái tử, cho nên..."
Cho nên, vì lời hứa với anh em, Vu Kiệt kiên quyết lựa chọn tiến về phía trước, dù biết rõ nơi đó đầy cạm bẫy, anh vẫn phải đi.
Bởi vì, anh có một lý do không thể không đi!
“Cẩm Tú có biết chuyện này không?”, ông cụ Lý hơi lo lắng.
Quản gia gật đầu: “Biết ạ”.
“Người của tổ chức Đệ Nhất biết không?”
Quản gia đáp: “Người của tổ chức Đệ Nhất đã liên lạc với tất cả gián điệp đang ẩn nấp ở Lập Kiên và thành phố nơi mà Lâm Nhã xảy ra chuyện, toàn lực phối hợp với tôn thái tử”.
“Vậy thì tốt”.
Nghe xong những lời này, ông cụ Lý mới thở phào nhẹ nhõm, là một vị anh hùng lớn tuổi duy nhất còn sống sót