Jack lập tức được đưa đến bệnh viện quân khu bốn tiến hành cấp cứu, bởi vì nhân viên y tế của tổ chức Đệ Nhất cũng bị phái đi tham gia hành động cứu hộ vẫn chưa trở lại, kết quả là Jack đột nhiên bị trúng độc khiến người của tổ chức Đệ Nhất trở tay không kịp.
Không một ai có thể ngờ được rằng bên trong tổ chức Đệ Nhất sẽ xảy ra chuyện hạ độc này.
Bởi vì nơi đây là tổ chức Đệ Nhất!
Là vua trong thế giới hắc ám ở quốc đô!
Sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn nhất, mang danh đàn áp nhất, làm chuyện chính nghĩa nhất, bất cứ ai đã nhìn thấy kẻ thù bị tổ chức Đệ Nhất xử lý, cơ bản không một người nào còn sống sót, cũng chính bởi vì như thế mà hầu hết tất cả các hồ sơ của tổ chức Đệ Nhất trong nước đều thuộc cấp độ bí mật cao nhất, ngoại trừ thủ lĩnh Mạc Vãn Phong và những người trong tòa nhà kia ra thì những người khác không một ai có đủ tư cách để nhận duyệt bất cứ tài liệu gì liên quan đến tổ chức Đệ Nhất, cũng như là điều phối nhân sự trong tổ chức Đệ Nhất và hành động trong tổ chức.
Cũng chính vì vậy mà tổ chức Đệ Nhất mới có thể có được công chính và công bằng tuyệt đối, giống như một thanh kiếm báu của nhà vua, được chọn trên đỉnh đầu của người có quyền lực, cho dù sau này có lộ ra có mối quan hệ thân thiết với nhà họ Lý thì cũng chẳng mảy may ảnh hưởng đến địa vị và tính chất của tổ chức Đệ Nhất.
Dù sao thì nhà họ Lý cũng là một gia tộc làm việc công bằng công chính tuyệt đối.
Nhưng mà bây giờ...!
Bên trong tổ chức Đệ Nhất lại xảy ra chuyện hạ độc.
Nói cách khác, khu vực tuyệt đối của tổ chức Đệ Nhất đã bị xâm phạm!
Sự việc này ngay lập tức khơi dậy tính cảnh giác của Mạc Vãn Phong, sau khi Jack bị đưa đi, trong nháy mắt ông ta liền triển khai điều tra đối với chai nước suối này.
Đứng ở bên trong nhà kho, nhìn thùng nước vừa mới bóc trước mặt, trong tay ông ta còn cầm chai nước suối mà Jack vừa mới uống.
Rất nhanh, một nhân viên công tác đi đến phía sau Mạc Vãn Phong.
“Thủ lĩnh!”
“Kết quả xét nghiệm đã có chưa?”, vẻ mặt của Mạc Vãn Phong lạnh lẽo.
Nhân viên công tác gật gật đầu: “Trong nước có chứa một loại độc tên là hoa Tử Lan, đến từ Tây Vực, loại này có độc tính rất mạnh, có thể dựa vào liều lượng chất độc mà khống chế thời gian phát độc.
Bên trong chai nước mà Jack đã uống này có liều lượng chất độc tương đương với sáu ml nọc độc của rắn hổ mang”.
“Ngoài ra...Ngoài ra…”
Nói đến đây, nhân viên công tác đột nhiên lắp bắp, vẻ mặt trở nên khó hiểu, càng làm lộ rõ sự kinh ngạc trong lòng anh ta.
“Nói đi, ngoài ra còn có cái gì?”, Mạc Vãn Phong không kiên nhẫn thúc giục một tiếng.
Bây giờ đã là lúc nào rồi mà còn thời gian ở đây ngoài ra?
Chuyện trúng độc này vừa xảy ra, rõ ràng chuyện máy bay xảy ra tai nạn là không hề đơn giản, cái người đứng sau lưng Jack phái người đến cài bom, còn có một thế lực khác tham gia vào.
Hơn nữa lại có thể thần không biết quỷ không hay trà trộn vào bên trong của tổ chức Đệ Nhất hạ độc, thế lực của đối phương tuyệt đối không nhỏ.
Mặc dù nói trong một tuần này, bởi vì phần lớn người của tổ chức Đệ Nhất đều đã rời khỏi Hoa Hạ, căn cứ của tổ chức Đệ Nhất không nghiêm ngặt bảo mật như mọi khi, đã mất đi tính bảo mật ‘gió thổi không lọt’, nhưng có thể tìm được vị trí cụ thể của căn cứ tổ chức Đệ Nhất, thậm chí còn biết được con đường chuyên mua sắm vật tư của tổ chức Đệ Nhất, từ đó tiến hành đầu độc, có thể làm được chuyện này thì không có mấy người!
Mạc Vãn Phong không phải kẻ ngốc, ngay khi một màn trúng độc vừa rồi xảy ra, ông ta lập tức đã có phản ứng lại.
Nghĩ lại thân phận của Vu Kiệt, điều này khiến Mạc Vãn Phong không thể không hoài nghi, phía sau vụ tai nạn máy bay ngoài Jack ra thì còn có một cá nhân khác có ân oán với tổ