Trên người anh, dòng máu như muốn bốc cháy, những luồng khói trắng cứ lượn lờ bay lên.
Đồng tử của hai Phong Thánh Giả chợt co rút nhanh chóng, lòng đầy hoảng sợ.
Bọn họ rất sợ chết, rất sợ kết cục của ba người trước đó sẽ tái diễn.
Chưởng môn Dược Vương Cốc đã hứa hạn rất nhiều điều kiện cực kỳ tuyệt vời nhưng vẫn bị giết.
Chưởng môn Liễu Diệp Tông chết ngay sau một giây.
Chưởng môn Thiên Sơn bị tra tấn từ thân thể đến tận tâm hồn, cái chết cực kỳ thảm thiết.
Chẳng có người nào không phải là vết xe đổ.
Với Vu Kiệt mà nói, bọn họ chẳng có một con đường nào để cò kè mặc cả.
Càng nghĩ, hai Phong Thánh Giả ngày càng sợ hãi.
Cơ thể của hai người họ cũng bắt đầu run run, dù đã dùng đến sức mạnh để kiềm chế nhưng vẫn không thể giảm sự run rẩy.
Khi Vu Kiệt chuẩn bị ra tay thì từ đằng xa bỗng vang lên tiếng gào rú.
Tất cả mọi người cùng nhìn về hướng đó theo bản năng, trông thấy trên bầu trời xuất hiện máy bay trực thăng đang xoay vòng.
Như một đàn chim màu đen ập đến cùng với khí thế ngập trời trên màn trời xám xịt.
Có một chiếc máy bay màu trắng bay trước, nhanh chóng lao tới.
Bọn họ còn chưa thấy rõ đó là máy bay từ đâu xuất hiện thì bên tai đã có âm thành đinh tai nhức óc.
Trông thấy xa xa có một mảnh rừng núi nhanh chóng đổ sụp, như đại hồng thủy thổi quét