chap 2:
Sau cuộc đàm phán hôm qua, Khắc Tinh đã chuẩn bị máy bay và vũ khí, nó còn mang thêm 100 quân để đề phòng chuyện xảy ra còn trở tay kịp với lại nó cũng ko thể tin tưởng đc Hắc Minh Quân.
*sáng*
Hắn cùng 2 tên thuộc hạ đứng tại sân bay riêng đợi nó.Nó mặc bộ đồ đen đơn giản và đôi boot đen, sau cô là 100ng và đang kéo theo rất nhìu thùng vũ khí.
Minh Quân cười rồi kêu người chất hàng lên máy bay. Nó không ngờ Minh Quân lại mang tới 500 qân không lẽ sợ nó giết hắn à! Hắn hiểu được điều nó nghĩ liền nói "tôi tiếp viện cho em một chút thôi"
- đâu có nghĩ là mang nhiều như vậy, chả khác gì là tôi giết anh- nó hậm hực nói
- chuyến đi này ko dễ như em nghĩ
Khắc Tinh không nói gì nữa liền lên máy bay riêng của hắn. Nó ngồi kế hắn. Trên chiếc máy bay chỉ có 2ng còn lại đi chung với lính. Chuyến đi kéo dài 5 tiếng, sáng nó dậy sớm nên rất bùn ngủ
Hắn nhận tháy vẻ mệt mỏi của nó, liền đưa tay tới kéo đầu nó lại vai mh rồi nói" em mệt thì ngủ, lát tôi đánh thức"
-được- nó thản nhiên nói. Được người cho vai ngủ ngu gì nó ko nhận với lại tên này ko có giết nó nên ko lo sợ.
Nhận đc câu trả lời của Khắc Tinh hắn vui trong lòng, lấy tay ôm eo nó để nó ko ngã. Cảm thấy được bàn tay của hắn, nó nhắm mắt lạnh nhạt nói"đừng làm bậy"
- lo gì, trước sau em cũng là vợ tôi
- có im không thì bảo- nó tức giận nói
- ngủ đi.
------------
Máy bay đáp xuống khu vực Đông Nam Á, Khắc Tinh và Minh Quân bước xuống máy bay, mỗi ng tự ra lệnh cho qân của mh. Chiếc xe jeep chạy tới đưa tới khu rừng hoang vu, mất khoảng 30p để tới đó.
- 30p sao ? Đùa tôi chắc! - nó lạnh lùng nói
- vâng, đó là thời gian nhanh nhất - tên thuộc hạ nói
- ko cần ngươi lái, qa xe khác đi, xe này ta lái
- vâng
Tên thuộc hạ đi đến xe sau. Chiếc xe jeep của nó gồm hắn, Tô Kiệt, Tuấn Kiệt và Khải Luân. Hắn và nó ngồi phía trc còn 3 ng kia an phận ghế sau. Minh Quân cũng muốn biết tài lái xe của nó nên im lặng ko nói gì. Khải Luân sau khi lên xe liền bám chặt vào bất cứ thứ gì chắc. Tô Kiệt và Tuấn Kiệt không rõ nói
- này ngươi làm gì vậy- Tuấn Kiệt hỏi
- muốn sống thì làm theo- Khải Luân nói
khắc Tinh ko do dự phóng xe đi với tốc độ cao nhất do là đường núi nên xe sẽ phải tránh nhiều thứ, đối với nó cũng là chuyện thường nó thành thạo né tránh làm xe ngiêng qua nhiều lần. Tô Kiệt và Tuấn Kiệt bất giác sợ hãi ng con gái có vẻ đẹp dịu dàng bây giờ lại lái xe như tử thần, Khải Luân thừa biết cách lái xe của nó nên bám chắc vào xe cho chắc chắn còn hắn thản nhiên mặt ko biến sắc và tận hưởng chuyến đi.
30p đến địa điểm nhờ nó lái nên còn 10p. Xuống xe, Chris đã ra đón họ
- Phong tiểu thư, Hắc Minh tiên sinh chào mừng
- tiếp tục công việc- nó lạnh lùng nói
-vâng
Các xe jeep tới, do đc tiếp thêm qân nên công việc nhanh chóng hơn. Những cổ máy R.K đc lấy ra, Khắc Tinh đi tới chiếc máy và quan sát từng phần.
- máy đã hoàn thành nhưng ko rõ nguyên nhân mà máy ko khởi động đc- Tô Kiệt nói
Nó nghe xong ngồi xổm xuống lấy tay chỉnh sửa một vài chi tiết, Tuấn Kiệt nhìn ngạc nhiên. Đúng rồi! Dây nguyên liệu và con chip khởi động. Hắn nhìn về phía Tuấn Kiệt, cậu hiểu ý của hắn rồi bảo mọi người chỉnh sửa giống Khắc Tinh.
Sau một hồi sửa chữa máy, cuối cùng cũng có thể sử dụng đc. Có sự đồng ý của hắn, nó liền sai người dùng máy đi tìm uranium. R.K là cổ máy dùng để tìm hoá chất về mọi địa hình mà Hắc Minh tạo ra. Nó dùng nhiên liệu rất hao tốn nhưng giúp ta rất nhiều.
3 ngày tìm kiếm ko thấy uranium, Khắc Tinh bắt đầu tức giận. Không thể nào lại ko có, nếu ko tháy thì nguyên liệu,công sức bay đi hết, nó sẽ mất khoản tiền to lớn. Chắc chắn là do tìm sai nguồn nên ko thấy. Nó ngày đêm cùng Chris và Khải Luân tìm cho bằng đc, còn bên Hắc Minh thì ko liên quan tới, hắn cùng Tô Kiệt và Tuấn Kiệt nghỉ ngơi.
*RẦM*
Khắc Tinh tức giận đập 2 bàn tay nhỏ nhắn xuống bàn, ánh mắt của nó cũng có vẻ bất lực nhưng trong lòng nó lại đang thực hiện hết công suất tìm cho ra uranium. Nó trầm ngâm nói:" dừng việc tìm kiếm, thay đổi địa điểm"
Lời nói của nó phát ra khiến Chris ngạc nhiên " tiểu thư, chúng ta đã thống nhất sẽ tìm chỗ này nếu thay đổi địa điểm sẽ rất khó để dời qân"
-thế ông muốn tìm trong mảnh đất này đến chết mặc dù ko có uranimum- nó sắc bén nhìn Chris.
-....
- thưa tiểu thư! Phong tiên sinh gọi- Khải Luân chìa đt đang cầm trên tay đưa cho Khắc Tinh
Nó đưa tay ra nhận đt, chăm chú nhìn vào màn hình đồng thời tìm cách nói chuyện với ba mình. Đã ba ngày không có tin báo cáo, Phong Thiên Vũ cảm thấy lòng không yên nên đích thân gọi cho nó. Nó nhấn nút, giọng ông vang lên:" Khắc Tinh ! Báo cáo"
- thưa ba, vẫn chưa thấy - nó nhắm mắt cố giữ bình tĩnh trả lời
- sao lại ko thấy hả ?- Thiên Vũ nói
- do tìm sai địa điểm nên ko thấy đc nguồn mặc dù đã có R.K của Hắc Minh
- con hợp tác với Hắc Minh ?
- vâng
- ta cho con 3 ngày, sau khi xong về Phong gia ta có chuyện cần bàn
- vâng
Nó tắt máy rồi đưa đt cho Khải Luân, não hoạt động hết công suất. Nó giỏi về nhiều thứ nhưng về tìm kiếm thì lại ngu dốt, mỗi lúc cần tìm thứ gì thì có Khải Luân giúp nhưng lần này đích thân nó tới chứng tỏ nghiêm trọng cỡ nào. Minh Quân từ lúc nào đi tới thấy nó đang suy nghĩ điều gì đó, hắn đi tới vòng qua eo ôm nó từ phía sau. Nó cảm thấy đc hơi ấm sau lưng liền qay lại nói :" anh làm gì vậy hả"
- tất nhiên là tiếp sức cho vợ mh rồi- hắn mỉm cười nói
- tôi là vợ anh lúc nào, Hắc Minh tiên sinh, trời nóng qá anh sốt rồi à - nó châm chọc nói
- sốt vì em đấy
OMGGG