Đệ Nhất Sủng

CÔ, TRỞ THÀNH NGƯỜI CHIẾN THẮNG


trước sau

CHƯƠNG 231: CÔ, TRỞ THÀNH NGƯỜI CHIẾN THẮNG

Lúc Hạ Lăng Chi đi ra từ thang máy, vẫn
không nhìn đường phía trước, vẫn nhìn Giang
Nam.

“Cậu hai yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ thật
tốt làm, tuyệt đối sẽ không phụ sự tín nhiệm của
cậu với chúng tôi.

“Ừ.’ Giang Nam gật đầu, không nói thêm gì.

Cố Cơ Uyển đi sau lưng anh ta, rất yên tĩnh,
cũng rất bình tĩnh, không hề có một chút khác
thường.

Thấy bọn người Mộ Hạo Phong đứng ở cửa
thang máy, Hạ Lăng Chi mặt đầy kinh ngạc:
“Không phải mọi người ở trên xe chờ sao?”

Mộ Hạo Phong không lên tiếng, Tô Tử Lạp
sững sờ, mau chóng giảng hòa: “Là. .. Là muốn
vào mượn nhà vệ sinh dùng một chút.

‘Cậu hai, bọn họ. .. Xông ngang đánh
thẳng. . . Lễ tân vẫn cảm thấy mất hứng.

Đều là Cố Cơ Uyển người mang tới, tất cả

đều những người cấp thấp, một chút tư chất
cũng không có.

Suy nghĩ thấy cũng phải, người như Cổ Cơ
Uyển, ỷ vào mình dáng vẻ đẹp mắt, không biết đi
theo bao nhiêu người đàn ông.

Bây giờ, vẫn dùng cách bán thân đổi lấy vốn
của cậu hai nhà họ, chỉ tiên cho bọn họ thành lập
công ty hoạt hình.

Tóm lại, người đàn bà này không đơn giản,
mang tới cả đoàn đội đều người bẩn thỉu.

Bây giờ toàn bộ Giang thị, trừ cậu hai thì có
ai có thể nhìn Cố Cơ Uyển thuận mắt?

Chẳng qua là mọi người có tố chất, không
thể hiện vẻ bất mãn ra ngoài thôi.

Tô Tử Lạp biết mình đã gây họa, vội vàng
cười theo: “Xin, xin lỗi, chỉ là bởi vì vội quá…

“Là tôi vội quá, xin lỗi xin lỗi.” Lưu Thượng vội
vàng tiếp lời nói.

Dù thế nào Tử Lạp cũng là một cô gái, loại
chuyện này, hẳn là đàn ông nên gánh chịu.

Lời của cô, quá mất mặt.

‘Đưa anh ta vào phòng vệ sinh. Giang Nam

dửng dưng nhìn cô lễ tân.

“Dạ, cậu hai.” Lúc lễ tân đi về phía anh ta,
chính là nàng tiên dịu dàng nhất.

Chờ Giang Nam đi, quay đầu lại nhìn Lưu
Thượng, sắc mặt đen lại, nhìn rất ghê.

“Phòng vệ sinh ở góc đại sảnh, mời anh tự
đi.”

Ghét khiếp, lại muốn cô ta dẫn một người
đàn ông vào phòng vệ sinhl

Những người nghèo khổ này, đồ trên người
đều là hàng vỉa hè, nhìn một cái cũng biết là quỷ
chết nghèol

Mang

một con quỷ chết nghèo đi đến phòng
vệ sinh, quá là khiếp!

“Không sao, bây giờ tôi không vội, cảm ơn.”
Lưu Thượng cười với cô ta.

Mặc dù rõ ràng nhìn ra được người ta chán
ghét mình, nhưng người công ty nhà họ Giang,
đương nhiên tiểu nhân bọn họ không dám đắc
tội.

Tô Tử Lạp nhẹ khẽ đẩy bọn họ: “Mau, đi theo
Uyển Uyển xem một chút.”

——————–



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện