- Đúng, là ta, các ngươi không phải truy nã ta rất dọa người sao? Bây giờ ta đang đứng ở đây, các người có giỏi thì bắt ta xem nào?
Tiểu Hắc nở một nụ cười lạnh thấu xương.
Đám người Đại Hoàng Tông này chính là lũ miệng lưỡi thì bồ tát mà toàn thực hiện những hành vi tán tận lương tâm, không bằng cầm thú.
Điển hình nhất là song ma lão quỷ, xú danh đã vang dội khắp giang hồ.
- Haha, tiểu tử, có phải ngươi không biết chữ chết viết thế nào đúng không? Lão phu sống đến chừng này tuổi cũng chưa thấy kẻ nào to gan như ngươi.
Tăng Chấn Thiên cùng đám người Đại Hoàng Tông cười to.
Bọn họ xưa nay đều làm việc ngang tàng đã thành thói, chỉ e sợ mấy đại thế lực mà thôi.
- Chữ chết ta đương nhiên biết nhưng người phải nằm lại hôm nay chính là các ngươi không phải ta, lão già thối tha.
Tiểu Hắc lắc đầu, linh lực âm thầm vận chuyển.
Phía địch có đến ba địa cấp, nó không có ý khinh thị chút nào, phải biết rằng chiến đấu với ba địa cấp cùng một lúc hoàn toàn khác biệt với đánh tay đôi một chọi một.
Chỉ cần sơ suất một chút cũng có thể khiến cho bản thân rơi vào tình cảnh nguy hiểm, nhất là khi đối đầu với đội ngũ phối hợp nhuần nhuyễn với nhau.
- Tốt, tốt, tốt...!Các ngươi mau bắt tiểu tử này lại cho ta.
Ta muốn cắt lưỡi của nó trước rồi từ từ hạnh hạ sau.
Tăng Chấn Thiên tức giận nói liên tục ba chữ tốt rồi phất tay cho đám đệ tử xông lên.
Thấy vậy, khóe miệng Tiểu Hắc nhếch lên, nó lập tức lấy cây cờ trong người ra niệm pháp chú.
Chỉ trong phút chốc cả người nó liền biến mất, đám đệ tử xông lên như bị thôi miên liền chạy vào màn sương rồi cũng không thấy bóng dáng nữa.
- Cẩn thận, trận pháp này tương đối quỷ dị.
Gã Bàng Vận mặc áo đen nhíu mày lên tiếng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vốn bọn chúng cho rằng tiến vào biệt viện ban đêm sẽ dễ dàng hành sự, ít gây chú ý cho đám thám tử các tông phái khác.
Không ngờ bên trong lại chứa đựng một cái trận pháp, đi vào trận pháp vào đêm tối chẳng khác nào đưa thân vào lửa hay sao? Đúng thật là xui xẻo mà.
- Bàng môn tả đạo, trận pháp này cũng chỉ có khả năng vây khốn, chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút là có thể phá trận.
Không nên tách ra, tập trung lại cho ta.
Là một kẻ lõi đời, Tăng Chấn Thiên không dại gì tách ra để bị vây công.
Dù sao thì địa cấp cao thủ cũng không phải là siêu nhân, nếu rơi vào ổ phục kích của đại quân thì không chết cũng bị lột miếng da.
- Trung đẳng môn phái, để lão phu đến lĩnh giáo cao chiêu.
Trương Bất Phàm mang theo một lá cờ cười to chọn một tên đệ tử đang bị trận pháp tách ra xông đến.
Mộc Bình, Loan phụng, Tương Hoàn và Ngô Chí cũng lần lượt lựa chọn đối tượng của mình.
Một loạt trận chém giết ác liệt liền diễn ra, khác với những đối thủ trước chỉ muốn đánh một trận để rèn luyện giao lưu.
Đám người Đại Hoàng Tông này có thù với Tiểu Hắc, lại có ác danh nên tất nhiên sẽ được đối đãi "đặc biệt".
Còn lại ba tên địa cấp và vài tên huyền cấp đang trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, bọn chúng đều đã rút vũ khí ra, nội khí bùng nổ khiến cho gió bụi thổi bay cả lên.
- Cẩn thận, kẻ địch đánh lén
Một tên huyền cấp có phần tự tin bất chợt bị tập kích, hắn ta chỉ kịp né người sang thì cánh tay cầm đao đã bị cắt lìa.
Tiếp theo một loạt ám khí như u linh như từ hư không xuất thế đâm xuyên cơ thể hắn ta như tổ ong.
Một huyền cấp cao thủ cứ thế tử trận đương trường, tốc độ nhanh đến mức mấy tên huyền cấp đứng gần lẫn ba gã địa cấp không kịp ứng cứu.
Ngay sau đó, lại một tên khác bỏ mạng, thời điểm và góc độ ra tay đều vô cùng chuẩn xác.
Nếu những vương bài sát thủ hàng đầu thế giới nhìn thấy chắc chắn sẽ mời Tiểu Hắc về thuyết giảng cùng thị phạm.
Tay nghề đáng sợ đến cỡ này đúng là chấn động quần hùng, thiên hạ phải lau mắt nhìn.
- Khốn kiếp, tiểu tử đánh lén hèn hạ
Nhìn thấy đệ tử môn phái mình từng người một bị chém giết trước mặt, Tăng Chấn Thiên chỉ đành bất lực chửi tục.
Có trận pháp che giấu, lại không ngừng biến chiêu đủ kiểu, Tiểu Hắc liên tiếp tiêu diệt đám huyền cấp mà ba tên địa cấp không cách nào ngăn cản được.
Đây chính là chiến thuật của Tiểu Hắc, thời gian của trận pháp sẽ giảm dần theo thời gian.
Do đó cần phải nhanh chóng giải quyết đám huyền cấp, vừa triệt tiêu sức mạnh tổng hợp của kẻ địch lại vừa đánh tâm lý khiến cho mấy tên địa cấp tức điên lên, không thể giữ bình tĩnh.
- Không ngờ trong bọn chúng lại có trận pháp sư, phải tìm cách phá trận.
Nếu càng ở lâu thì chúng ta sẽ càng gặp khó khăn.
Tên áo đen sắc mặt vô cùng khó coi, hắn ta không phải người của Đại Hoàng Tông, không muốn sa lầy vào nguy hiểm cùng với đối phương.
- Không cần phải quá lo lắng, ngoại trừ tác dụng đánh lừa thị giác để giữ chân chúng ta thì trận pháp này chẳng có gì đáng sợ cả.
Ta đã làm ký hiệu trên đường đi, chỉ cần tốn chút thời gian liền có thể thoát ra.
Lão già địa cấp còn lại có vẻ mưu trí nói.
Lão ta từ đầu đến giờ vẫn âm thầm để lại ký hiệu, rõ ràng trí tuệ của lão hơn xa Tăng Chấn Thiên cùng tên áo đen đang bối rối kia.
- Haha, tốt lắm, một khi trở ra được lão phu sẽ huy động lực lượng tông môn để truy sát tiểu tử kia đến cùng.
Đại Hoàng Tông là thế lực mà kẻ khác dám đụng vào ư?
Vẫn còn trang bức cho được?
Tiểu Hắc lại chém giết xong một tên huyền cấp, linh lực tổn hao không nhiều lắm.
Trong không gian không ánh sáng kia, nó chẳng những nâng cao kỹ năng chiến đấu đến đỉnh cao, mà còn có thể triệt để tiết kiệm linh lực.
Tuy không đến mức có thể không lãng phí tí nào nhưng đã tiến bộ hơn xưa vô số lần rồi.
Vấn đề cạn kiệt linh lực để bị đối thủ tận dụng đánh trả chính là nhược điểm của Tiểu Hắc cũng như của bất kỳ tu tiên giả nào.
Nắm giữ được bản lĩnh tính toán linh lực chính xác chính là chìa khóa cho chiến thắng trong các trận chiến.
- Ồ, ngộ tính của sư huynh quả không tệ.
Hắc hắc, vậy ta có thể tiết kiệm chút sức lực rồi.
Tiểu Hắc có khả năng nhất tâm đa dụng, nó vẫn quan sát tình huống của đồng đội phe mình.
Ngoài ý muốn của nó, Mộc Bình lại nhanh chóng đánh bại mấy tên huyền cấp, kiếm khí đã bước đầu hình thành.
Nếu không có tư chất kiếm đạo thì không thể nào tu luyện ra kiếm khí nhanh đến thế được.
Mộc Bình vừa xông tới, đám huyền cấp liền mừng rỡ.
Ít nhất bọn chúng cũng tìm ra đối thủ để