- Không ngờ kiến thức của mày cũng thật không ít.
Nếu đã biết tu vi của tao vậy còn không mau quỳ xuống nhận tội, tao có thể suy nghĩ cho mày một cơ hội.
Ánh mắt lóe lên một chút bất ngờ, đại hắn vẫn không dừng bước mà lại lên tiếng chiêu hàng.
Tiếc là Tiểu Hắc chẳng có chút gì là sợ hãi cả, nó còn cười như không đáp:
- Có bản lĩnh thắng được tôi rồi hãy nói.
Dứt lời, Tiểu Hắc lập tức dùng ẩn thân thuật biến mất, nó quyết định ra tay trước để đoạt tiên cơ, gây bất ngờ cho kẻ địch.
- Tao đã nói tao có thể đọc được vị trí của mày.
Thế mà mày lại không tìn, còn giở chiêu này ra sao?
Cười gằn một tiếng, Dã Lang nhắm vào một chỗ không có ai lướt đến tung một đao cực như tia chớp.
Sau khi ra đòn, hắn ta ồ lại một tiếng ngạc nhiên.
- Không ngờ ngoài ẩn thân, tốc độ tránh đòn của mày cũng lợi hại không kém.
Ở một vị trí không xa, Tiểu Hắc bỗng hiện ra, sắc mặt của nó có chút khó xem.
Không nghĩ đến đối phương thật sự có thể nhìn ra được thuật ẩn thân của nó, nếu như vậy muốn đánh lén hắn ta là điều bất khả thi.
Còn chưa kịp nghĩ ra đối sách, Dã Lang lại lao đến, lần này tốc độ hắn ta còn nhanh hơn nhiều.
Có điều bằng vào Ngự Phong Thuật, Tiểu Hắc vẫn né tránh được lưỡi đao của đại hán trong tích tắt khiến cho hắn ta có chút tức giận mà không ngừng truy đuổi.
- Để tao xem mày có thể tránh né đến khi nào.
Tung ra hết Loan Đao Thập Bát Thức trứ danh của mình, chiêu chiêu đều muốn đoạt mạng, Dã Lang vung đao không ngừng nghỉ khiến cho Tiểu Hắc phải dùng hết bản lĩnh của mình để không bị trúng đòn.
Dù gì thì linh lực của nó cũng có hạn, nếu đến khi linh lực cạn kiệt thì dù đại hán không còn sức giết nó thì Tiểu Hắc cũng khó lòng mà thoát khỏi cả đám người Mai gia đang trực chờ xung quanh.
Liên tục ném ra phi tiêu để phản đòn, Tiểu Hắc càng đánh lại càng cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
Chênh lệch giữa nó và cao thủ hoàng cấp không phải chỉ dùng ngự phong thuật và khống vật thuật là có thể bù đắp.
Nếu cứ tiếp tục đà này, kẻ bị kiệt sức trước chính là nó.
"Đành phải mạo hiểm một phen"
Quyết định phải phản công, Tiểu Hắc không do dự một giây nào mà liền vung tay phóng ra gần như toàn bộ cái ám khí dự trữ trong người về phía Dã Lang.
Đồng thời nó cũng dùng thuật ẩn thân và ngự phong thuật cùng một lúc như một bóng đen lao về phía đối phương cùng với phi tiêu của mình.
- Muốn chết
Đang vô cùng bực bội vì tên nhóc vốn nghĩ đưa tay ra là có thể thu phục hóa ra lại trơn như con cá trạch, đại hán vừa nhìn thấy Tiểu Hắc chủ động xông đến thì tâm tình liền đại hỷ, vung đao lên sẵn sàng tiếp đón.
Khi ám khí đến gần đại hán, Tiểu Hắc hai tay niệm quyết một cái, hơn mười phi tiêu được điều khiển liền tách ra bay theo một quỹ đạo vòng cung tấn công vào hai bên hông của hắn ta.
Còn bản thân mình, Tiểu Hắc nghiến răng vận dụng Ngự Phong Thuật đến cực hạn thoáng cái đã lao ra ngay sau lưng của Dã Lang, ngưng tụ Hỏa lực lên cánh tay đánh một chưởng toàn lực.
Mọi chuyện kể thì dài kỳ thực diễn ra chỉ trong vài chục giây hơi thở, Tiểu Hắc dùng hết tất cả pháp thuật của mình để tung ra một đòn quyết định.
Khiến cho Dã Lang phải bốn hướng đều trúng phải phục kích, không biết phải xử lí thế nào.
- Là tao đã khinh thường mày rồi tiểu tử, nhưng chớ có vội mừng.
Hãy xem đây.
Bất chấp ám khí phóng đến, Dã Lang dùng một tư thế khó tin đâm ngược đại đao của mình ra phía sau, hướng thẳng vào trái tim của Tiểu Hắc.
Tiếp thao, hắn ta hét lên một tiếng, nội lực hùng hậu từ trong người bùng phát mãnh liệt, tỏa ra bên ngoài làm cho ám khí gặp phải liền bị phản chấn rớt xuống đất.
Còn chục phi tiêu được ngự vật thuật điều khiển cũng không thể tiến lên mà bị nội khí kìm hãm lại.
Chỉ trong tích tắc, hắn ta đã hoàn toàn lật ngược được đòn thế mà Tiểu Hắc bày ra.
Đây chính là một trong những điểm lợi hại của công pháp độc môn Hổ Lưu Phái, khí lực dũng mãnh hơn người.
Nghe nói tu luyện đến cảnh giới cao thâm có thể đao thương bất nhập, một quyền liền có sức mạnh cả nghìn cân.
Tưởng chừng như kết cuộc đã định, trên miệng Dã Lang nở một nụ cười thắng lợi.
Một cơn gió lạnh thoảng qua, hắn ta không chú ý đến khi cảm nhận cánh tay mình có chút mát lạnh.
Khi hắn kịp nhìn lại thì một cánh tay đã hoàn toàn bị đứt lìa từ khi nào, trong khi chưởng lực của Tiểu Hắc vẫn không dừng lại mà đánh thẳng tới.
Dù họ Dã có điên cuồng dùng nội khí để ngăn cản thì đối phương vẫn bất chấp tung ra một đòn kết liễu vào ngay ngực của hắn.
- Khônggggg
Sau một tiếng kêu không cam lòng, người xung quanh không còn nghe thấy bất kỳ câu gì thốt ra từ miệng của Dã Lang nữa.
Bởi vì hiện giờ gã đã chết không thể chết hơn khi trên ngực còn in một lỗ to bị cháy khét.
Bản thân Tiểu Hắc dù tiêu diệt được kẻ địch cũng không khá hơn là bao.
Ngoài việc dùng hết linh lực cho đòn sát thủ Phong Đao thuật của mình, nó còn bị nội lực của tên đại hán trước khi chết kháng cự làm cho bị trọng thương.
Khóe miệng Tiểu Hắc chảy đầy máu tươi, nó xiết chặt nắm tay của mình lại rồi trước sự ngỡ ngàng của đám người Mai gia nó lại dùng ẩn thân thuật biến mất.
- Mau truy bắt tiểu tử đó, đừng...
Mai Đông Tài là kẻ phản ứng đầu tiên, chỉ là lời của lão vừa thốt ra được phân nửa thì phải nuốt lại.
Lúc này, một thanh đại đao đang đặt kề sát cổ của lão, chỉ cần tiến sát thêm một chút thì cổ của vị Mai gia chủ này sẽ bị cắt đứt ngay.
Thanh đại đao đó mọi người cũng nhận ra chính là vũ khí của Dã Lang vừa bị hạ sát, còn người đang đứng uy hiếp Mai Đông Tài không ai khác hơn chính là Tiểu Hắc.
Từ khi bắt đầu đến giờ, Tiểu Hắc chỉ chờ đợi thời cơ khi không có cao thủ nào bên cạnh bảo vệ lão già Mai gia chủ này mà thôi.
Hiện tại, Dã Lang đã chết, liền không ai có thể ngăn cản được nó nữa.
- Ngay lập tức kêu người của ngươi ngừng tay lại cho ta, nếu không ta sẽ khiến cho ngày này năm sau trở thành ngày giỗ của lão già ngươi.
Dùng khí lực còn lại của mình, Tiểu Hắc tựa như một ác thần ra lệnh cho Mai Đông Tài khiến cho lão vừa tức đến run rẩy cũng vừa sợ hãi tái mặt.
- Ngươi...
- Ta đếm đến năm, nếu ngươi không bảo bọn họ tránh đường cho bọn ta rời đi thì ngươi cứ đi chết đi.
Một..
Không có sự mặc cả nào ở đây cả, Tiểu Hắc xiết chặt thanh đao khiến nó cứa nhẹ một vết trầy trên cổ của Mai Đông Tài.
Cuối cùng, lão ta cũng đành phải khuất phục, bèn ra lệnh cho tất cả người của Mai gia phải lui ra nhường đường.
Riêng hai tên đệ tử họ Lưu của Dã Lang rất không cam lòng nhưng do không thể đánh bại được Mộc Bình, lại cảm thấy kinh sợ trước thực lực của Tiểu hắc nên đành thu vũ khí lại