- Diên quản sự, chuyện chiến tranh đại sự với một tiểu hài nhỏ bé như ta thật chẳng hứng thú.
Ngược lại, ta lại càng muốn biết hơn về kẻ địch trực tiếp của mình, tỷ như Ẩn Sát hay Trữ gia.
Tiểu Hắc bưng lấy ly nước dâu uống cạn, nét mặt từ thơ ơ trở nên nghiêm túc.
Ngoại xâm sẽ có quân đội giải quyết, dù có vấn đề gì thì cũng là chuyện của tương lai.
Hiện tại, Tiểu Hắc vẫn không ngừng nghĩ cách đề phòng Ẩn Sát và Trữ gia.
Hai con độc xà trong bóng tối không biết khi nào lại nhảy ra cắn nó và Mộc Bình, bất cứ giây phút nào cũng cảm giác bất an không yên lòng.
Còn về chuyện Ẩn Sát bỏ qua? Đừng kể chuyện cười chứ.
Cách hành xử của tổ chức khủng bố kia Tiểu Hắc đã được lĩnh hội rồi.
Bọn chúng căn bản chính là một đám chó điên, đánh một con thì sẽ có con khác kéo đến.
Trừ khi đem cả tổ chức xử lí gọn gàng nếu không nó sẽ còn bị làm phiền dài dài.
- Ẩn Sát? Trữ gia?
Kẻ thông minh cũng không cần phải vòng vo với nhau, Diên Thọ hơi nhướng mày.
Trong lòng ông ta không ngừng tính toán, biểu hiện hơi khó xử.
Cuối cùng họ Diên cũng phải lắc đầu đáp:
- Thật xin lỗi Tiểu Hắc thiếu gia, việc này e la Diên mỗ không thể giúp cậu được.
- Ngay cả Vạn Kim thương hội uy danh lẫy lừng mà cũng phải e ngại hai thế lực nhỏ bé đó sao?
Tiểu Hắc mỉm cười khích tướng nói.
Diên Thọ không muốn khách hàng siêu cấp của mình thất vọng liền tỏ ra bất đắc dĩ vội giải thích:
- Ẩn Sát và Trữ gia đều là khách hàng lớn của phân bộ chúng tôi.
Tổng bộ có qui định, người của thương hội không được nhúng tay vào tranh chấp của các thế lực bên ngoài, càng không được gây tổn hại đến những vị khách vip đem lại lợi nhuận trực tiếp.
Thân làm quản sự chính là dâu trăm họ, Diên Thọ muốn sống yên ổn thì không thể nào thiên về một khách hàng nào được.
Nếu không chức vụ của ông ta nhất định sẽ khó giữ, thậm chí mạng sống cũng sẽ bị uy hiếp.
Nhận ra đối phương thật sự khó nói, Tiểu Hắc cười nhạt phất tay nói:
- Hắc hắc ta cũng không cần Diên quản sự phải công khai tin tức quan trọng gì cả.
Chỉ muốn hiểu rõ về thực lực của bọn họ một chút để có thể làm vài cái chuẩn bị.
Những chuyện khác ta cũng không cần tìm hiểu.
Giá trị của tình báo là vô cùng quý giá, chẳng những phải tổn hao tâm tư cài đặt người vào trong các tổ chức lớn mà còn phải nghĩ cách để duy trì địa vị của kẻ đó.
Đồng thời, ám tử phải tìm cách che giấu tung tích để tồn tại.
Hằng năm, số lượng ảnh tử bị phát hiện và thủ tiêu còn ít hay sao.
Do đó, nếu không phải chuyện cấp thiết, bất kỳ thế lực nào cũng không nguyện ý dẫn động đến điệp viên của mình cả.
- Cái này ...! Thôi được, Diên mỗ có thể tiết lộ một chút cho Tiểu Hắc thiếu gia.
Có điều mong thiếu gia đừng tiết lộ chuyện này ra ngoài, nếu không Diên mỗ rất khó ăn nói với tổng bộ.
Một tí thông tin da lông không phải vấn đề gì quá lớn.
Với khả năng của Tiểu Hắc, Diên Thọ nghĩ muốn tìm hiểu cũng không phải không thể.
Vậy thì hiện giờ cứ mượn hoa hiến phật, lại khiến cho hảo cảm hai bên tăng thêm, tính đi tính lại Diên Thọ thấy vụ này ông ta được lợi nha.
- Diên quản sự yên tâm, ta lấy danh dự ra hứa hẹn, tuyệt sẽ không tiết lộ với ai nửa lời.
Tiểu Hắc vỗ ngực một cái hứa hẹn, giọng điệu chém đinh chặt sắt.
- Tốt! Có câu này của Tiểu Hắc thiếu gia, Diên mỗ đã yên tâm.
Uống cạn chén trà, Diên Thọ bắt đầu cất tiếng:
- Đầu tiên phải nhắc đến Trữ gia, nguồn gốc của gia tộc này lúc đầu cũng được xem là một câu truyện truyền kỳ.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà Trữ gia đã đạt đến đỉnh cao không ai ngờ tới được.
Nếu không có quân đội áp chế thì không chừng nước Yên đã sớm thuộc về bọn họ rồi.
- Có người cho rằng họ Trữ vốn là nội gian của ngoại bang, được kẻ địch âm thầm hỗ trợ mới phát triển vượt bậc, thâu tóm cả hắc đạo Yên quốc.
Sự thật thế nào thì ...!Diên mỗ cũng không nắm rõ, nghe nói tổng bộ có nắm giữ một số thông tin tuyệt mật về Trữ gia.
Nếu thiếu gia muốn tìm hiểu thì cần phải bỏ ra chút đại giới.
Vẫn là muốn bán tin tức? Tiểu Hắc cười như không cười nói:
- Ta cũng không quan tâm đến xuất xứ của Trữ tặc.
Bọn họ vốn là đại diện cho ung nhọt của đất nước, giờ có gán thêm cái tội danh phản quốc thì đã sao? Cho dù có bằng chứng thì quân đội sẽ làm gì? Nói thật chứ, nếu sớm loại bỏ được Trữ gia thì phía quân đội sẽ tự tạo ra được cả trăm nghìn cái cớ.
Cơ bản là hiện tại chẳng ai làm gì được bọn họ cả.
Quá xuất sắc! Diên Thọ khóe miệng giật giật không thể phản bác điều gì.
Nói chuyện cần bằng chứng chỉ dành cho bình dân bá tánh, cấp độ tối thượng chính là ai nắm đấm mạnh thì kẻ đó là đạo lý.
Ngươi đánh không lại thì cho dù có giương cờ chính nghĩa cũng sẽ trở thành tặc tử.
Lịch sử do kẻ thắng viết nên, không phải tấm gương phản chiếu sự thật.
- Khụ khụ, Tiểu Hắc thiếu gia nhìn thấu triệt như vậy, Diên mỗ thật bái phục.
Ho khan một tiếng, Diên Thọ cảm thán.
Một đứa đẻ nhìn rõ đại cục đến mức này, rốt cục vị thần bí sư phụ kia đã dạy dỗ Tiểu Hắc bằng cách nào.
Thật là quá kinh thế hãi tục rồi!
- Không cần phải tâng bốc ta nữa.
Ta chỉ muốn biết thực lực tổng hợp của Trữ gia to lớn đến mức nào? Bên trong gia tộc đó có huyền cấp, địa cấp cao thủ không?
Gõ gõ bàn vài cái, Tiểu Hắc kéo đối phương về lại chủ đề chính.
- Nội tình của Trữ gia nếu đem so với phía quân đội nước Yên thì vẫn còn kém xa.
Cho dù họ vẫn còn vài lá bài chưa lật nhưng Yên quốc tồn tại mấy nghìn năm nào có đơn giản.
Về cao thủ bên trong thì thật thứ lỗi, Diên mỗ không thể tiết lộ được, nếu Tiểu Hắc thiếu gia muốn tìm hiểu thì...
Diên Thọ xoa xoa hai tay, khuôn mặt như dán lên hai chữ "làm tiền".
Xui cho ông ta, Tiểu Hắc khinh bỉ một tiếng rồi xoa tay nói:
- Ta không có tiền.
- ....
Diên quản sự cảm thấy thật bất lực.
Tên nhóc trước mặt vốn là một đại phú hộ, tiện tay ném ra vài bán thánh binh khí là đủ để kiếm trên một tỷ dễ như trở bàn tay.
Vậy mà Tiểu Hắc lại mặt dày nói mình không có tiền.
Ngươi không có tiền thì thế gian này chẳng ai giàu nổi đâu tiểu tử.
Nếu Tiểu Hắc biết trong lòng Diên Thọ nghĩ gì thì nó sẽ phun nước bọt xem thường ngay.
Lớn già đầu rồi còn muốn lừa tiền trẻ nhỏ? Đây là tiết tấu mà một đại thương hội nên có hay sao?
Cho dù không thiếu tiền thì Tiểu Hắc nó cũng không định dốc hầu bao vì tin tức nội bộ của Trữ gia.
Dù sao thì hiện giờ trừ Vạn Kim thương hội không có chứng cứ xác thực thì hầu như chẳng ai biết được cái chết của Trữ Cao là do nó gây ra.
Thế thì phải lo lắng cái rắm gì?
Nếu có người thật sự cần mua tin tức thì đó phải là phía quân đội kìa.
Chưa đến lượt một đứa bé hồn nhiên ngây thơ đang tuổi ăn tuổi lớn như nó phải nhọc lòng.
Chỉ là quân đội sẽ mua tin tức từ Vạn Kim sao? Quân đội không có nội giám trà trộn vào nội tình Trữ gia sao? Thật xin lỗi, hỏi vậy là sỉ nhục khả năng và trí tuệ của mấy đại lão rồi.
Minh tranh ám đấu không có tình báo thì khác gì người mù đánh nhau đâu chứ.
Tiểu Hắc vẫn luôn giữ vững nguyên tắc, việc không phải của mình thì không nên nhiều chuyện.
Những kẻ lo chuyện bao đồng thường không sống thọ nha.
Vả lại từ Diên Thọ Tiểu Hắc cũng đã sớm có được suy đoán riêng của mình.
Như đối phương từng đề cập, chỉ có những đại môn phái ở Triệu quốc mới có địa cấp cao thủ tọa trấn.
Những người đó chẳng khác nào chúa tể một phương, làm sao có thể chạy đến Yên