Nhưng lại thấy Vương Nham tiếp tục nói, ngữ khí tràn đầy khinh thường: "Tôi nhớ rõ tiểu sư muội là học sinh của trường trung học số 1 Thịnh Hoa? Học sinh Tần Long này, cũng là học sinh của trường trung học số 1 Thịnh Hoa, đúng không? Tôi nhớ rằng trường chỉ đào tạo ra những đứa mọt sách và những đứa giàu có, tôi không biết cậu là loại nào?
"Ý của anh là bạn học An cũng là loại người này?", Tần Long cười hỏi.
“Sư muội của tôi được đặc tuyển, cái này ai cũng biết!”, Vương Nham lắc đầu.
"Ồ, vậy tôi là kiểu phải trả tiền mới được vào đấy".
"Thế là kiểu công tử con nhà giàu rồi?"
Đôi mắt của Vương Nham mở to.
“Công tử?”, Tần Long có chút kinh ngạc, anh nhìn lại cả thân toàn đồ vỉa hè của mình, hoang mang, thằng cha này tư duy logic kiểu gì thế không biết?
"Hóa ra là một tên dựa vào quan hệ gia đình".
"Chậc chậc.
.
".
Đám đàn em bên cạnh Vương Nham, Lưu Phúc ngay lập tức bắt đầu chế nhạo, với vẻ mặt khinh bỉ.
Khi những người xung quanh nghe thấy vậy, họ cũng bắt đầu chỉ trỏ, và nhiều người tỏ thái độ khinh thường.
Vương Nham đang bắt nhịp.
Tần Long đã hiểu.
"Người khác như nào liên quan gì đến các người? Tôi mời bạn học Tần Long tới là để thị phạm cho mọi người xem! Tôi cảm thấy quyền pháp của anh ấy có ích lợi rất lớn với cổ võ của chúng ta! Các người muốn học thì câm miệng đi.
Im lặng, không muốn học thì làm gì làm đi! Nếu còn ầm ĩ, đừng trách tôi không khách khí!", An Hữu Tây tức giận hét lên, chống gậy, lông mày lá liễu dựng ngược lên.
Giọng nói lanh lảnh như tiếng chuông cổ đánh vào tim mọi người.
Tất cả mọi người cùng chấn động và trật tự.
"Tản ra đi!"
An Hữu Tây nói.
Mọi người tán ra, để lại một vòng tròn lớn cho Tần Long.
Vương Nham và những người khác nhìn Tần Long với