“Sau đây ta sẽ giảng về học viện.”
Vương lão sư lấy ra một cuốn sách rồi bắt đầu giảng
“Học viện này được thành lập từ thời đại thượng cổ, do một vị cường giả đứng đầu thành lập nên đã trải qua ngàng năm truyền thừa vạn năm đến thời đại này.
Nghề Thuần Thú Sư là một nghề vương giả trong các nghề….”
Vương lão sư say mê giảng giả về học viện đến mức không gian xung quanh như hoàn toàn biến mất chỉ còn tiếng giảng giải của vị lão sư này trải qua thời gian một nén hương bài giảng về học viện đã kết sắp kết thúc
“…..Học viện hiện nay có nhiệm vụ đường nơi các học sinh đến và nhận nhiệm vụ tích điểm để trao đổi võ kỹ, thú kỹ, binh khí cùng như để vào khu săn bắt.
Sau đây giản giải về học viện kết thúc có ai có câu hỏi nào không?”
Một bạn trai ngồi trong lớp giơ tay hỏi: “Thưa lão sư lúc nãy người có giảng Thuần Thú Sư là nghề vương giả trong các nghề là sao vậy ạ?”
Vương lão sư vỗ tay nói: “câu hỏi rất hay.
Tại sao ta nói Thuần Thú Sư là vương giả trong các nghề nghiệp khác là bởi vì một thuần thú sư có thể huấn luyện hàng trăm hay hàng ngàn con dị thú có lực chiến rất mạnh.”
“nên khi giao tranh các em nghỉ phần thắng thuộc về ai?” lão sư hỏi lại
Cả lớp trầm tư một lúc nói: “Có phải thuần thú sư không thấy”
Vương lão sư cười lớn “hahaha” rồi nhìn đám nhóc nói: “Không phải, bởi vì vào giao tranh mặt dù thuần thú sư có số lượng nhưng thiếu chất lượng khác nào bao cát.”
Cả khán phòng ồ lên ngạc nhiên trước câu trả lời của Vương lão sư nhưng không ai phản bát gì thế rồi lớp học lại tiếp tục
Vương lão sư đổi một quyển tài liệu khác nói: “được rồi bây giờ ta sẽ dạy vê dị thú.”
Nói rồi lão sư bắt đầu dạy
“Dị thú trong đại lục chia làm nhân-linh-tiên-thánh-thần huyết mạch càng tinh thuần sự đột phá càng dễ dàn ví dụ như: lôi điện hầu (nhân thú) bình thường thì khi được người nuôi dưỡng cho sử dụng thiên tài địa bảo cấp bật cao nhất nó có thể tiến hoá là tiên thú nhưng nếu đổi lại một con lôi điện hầu sở hữu huyết mạch thần thú thì nó tương lai có thể tiến hoá đạt tới thần thú”
Một học sinh đứng lên hỏi: “Thưa lão sư vậy huyết mạch của dị thú được quyết định như thế nào vậy ạ?”
Vương lão sư đáp lại: “huyết mạch của dị thú ta có thể chia làm hai loại là Thần thú và thượng cổ Thần thú.
Đối với huyết mạch Thần thú là một loại dị biến huyết mạch do chúng đã sử dụng một loại tiên đan diệu dược để thanh lọc máu mà thành, còn thượng cổ thần thú chính là truyền thừa từ thượng cổ trở về trân quý hơn vạn lần.”
Lại một người nữa hỏi: “Vậy thưa lão sư cấp bậc tu luyện của dị thú là như nào ạ?”
Vương lão sư lại giảng: “Cấp bậc tu luyện của dị thú bao gồm Phổ Thông-Tinh Anh-Thủ Lĩnh-Đế Vương, mỗi cấp bậc lại có thập tinh từ nhất tinh tới tam tinh là sơ kì, từ tứ tinh tới lục tinh là trung kì, từ thất tinh tới cửu tinh là hậu kì, trên thập tinh là viên mãn có thể đột phá.”
Tiểu Tuyên cũng đứng lên hỏi vị Vương Lão Sư: “thưa lão sư vậy dị thú có mấy loại hình huấn luyện vậy ạ?”
Vương lão sư giải đáp: “Đối với dị thú ta có thể có bốn con đường tu luyện như Thủ-Công-Ám-Hỗ, ví dụ: một con dị thú có võ giáp có thể lựa chọn theo hai con đường là Thủ và Công, đối với dị thú nhỏ nhắn thì ta có thể chọn giữa Ám và Hỗ, ngoài ra còn có những trường hợp ngoại lệ khác.”
Cứ thế buổi giảng dậy đầu tiên kết thúc viên mãn thế rồi bọn người Thiên Tài đi tụ hộp với nhóm Mộng Đức cùng lý Ba Ba tiếp đó là đến lớp của Lạc Anh Tuyết.
Bởi vì Lạc Anh Tuyết thiên phú rất cao nên cô ấy được chính hiệu trưởng Quân chọn làm đệ tử riêng để giảng dạy cho nên lớp của cô ấy xong rất sớm.
Vừa thấy Thiên Tài nàng liền chạy đến hội hộp rồi cả năm người cùng đi nhà ăn trên đường đi bọn họ lại vô tình đụng mặt Công Tôn Vô Thiên hắn đang đi cùng Trương Dương đến nhà ăn.
Thiên