Từ mặt hồ tĩnh lặn một đạo văn tự xuất hiện đi vào mi tâm của Ba Ba, cùng một giọt huyết dịch chảy vào cơ thể của Huyền Băng Quy giúp nó liên tiến hoá thành Huyền Minh Quy.
…….
Mộng Đức truyền thừa.
{phì phò phì} Mặc Kì Lân thân mang trọng thương, chạy điên cuồng về phía trước như đang chạy trốn điều gì.
- Đáng chết! Vậy mà lại gặp lại hắn.
Mặc Kì Lân quay đầu nhìn lại phía sau, nhưng sau lưng hắn không còn bất kì ai, đang nghi hoặc thì.
{ầm} cả cơ thể đã đâm vào một vật gì đó vô cùng cứng cáp không thua huyền thạch.
Mặc Kì Lân nhìn lại phía trước, ngay lập tức lùi về phía sau một trượng run sợ nói.
- Ngươi, ngươi đừng qua đây, ta dù chết cũng không thuần phục tên như ngươi.
Mộng Đức bước xuống lưng con dị thú toàn thân đen tuyền, mặc không có mắt hai tai lớn vô cùng.
Bước đến trước Mặc Kì Lân mắt toả sát khí toàn thân hắc tuyền bao phủ tựa hồ ma quỷ.
- HaHaHa, ngàn năm rồi, quả là một khoảng thời gian dài Kì Lân huynh vậy mà lại vẫn nhớ ta sao?
Dị thú sau lưng hắn mở miệng nói.
Mặc Kì Lân nhìn tên trước mặt lòng đầy giá lạnh không ngừng run sợ mà thốt ra.
truyện xuyên nhanh
- Sao ta lại không nhớ ngươi kẻ phản bội, Thao Thiết Kì!
- HaHaHa, nếu như ngươi đã biết là ta vậy tại sao không quy phục.
Thao Thiết bước đi một vòng quanh Mặc Kì Lân bắt đầu mê hoặc.
Mặc Kì Lân dù sợ hải nhưng lòng không khuất phục gầm to một tiếng.
- Muốn ta thuần phục, Nằm Mơ!
Mộng Đức cũng không kiên nhẫn nữa một tay lăng không trảo tới bóp lấy cổ của Mặc Kì Lân.
- Nếu ngươi đã chọn cái chết, vậy ta đáp ứng ngươi.
{Bành} cơ thể Mặc Kì Lân bị một trảo này bóp nát không còn một mãnh, rồi giao phó cho Thao Thiết.
- Thao Thiết, việc còn lại giao cho ngươi.
Thao Thiết gật đầu bước đến trước xác của Mặc Kì Lân một chân dậm xuống đất.
{Bành} từ chổ thân xác bị phá nát bổng nhiên tụ tập lại tạo thành một thân xác hoàn toàn bình thường như trước, chỉ có điều thân thể không có linh hồn như một cổ khôi lỗi mà thôi.
- HaHaHa, Mặc Kì Lân vạn vương chi mã một trong năm đại Thần Thú lại bị ta khống chế, HaHaHa.
Mộng Đức nghe thấy Thao Thiết nói chuyện lòng đầy phiền muộn cả cơ thể đầy sự mệt mõi quát lớn.
- Được Rồi! Hoàn thành việc còn lại nhanh đi chúng ta còn ra ngoài.
Thao Thiết cũng không nói nhiều nữa bước đến trước cơ thể Mặc Kì Lân đưa chân trước lên từ trong lòng bàn chân một con mắt lớn mỡ ra tảo ra một luồn hắc khí.
{Cạch cạch oanh} Khí đen được truyền vào cơ thể Mặc Kì Lân chảy theo tất cả kinh mạch máu thịt liên hoài oanh liệt hai mắt mỡ ra tựa như có linh hồn.
- Thành công rồi, đại nhân mọi việc đại công cáo thành.
- Tốt quay về đi.
Mộng Đức đi về phía Mặc Kì Lân ra lệnh
- Mặc Kì Lân thuần phục dưới chân ta.
Thân thể của Mặc Kì Lần lạch cạch khuỵ xuống trước mặt Mộng Đức.
- Tốt, tốt, được rồi mau đem ấn kí giao ra đây.
Mặc Kì Lân chân dậm mặt đất một ấn kí xuất hiện bay đến mi tâm của Mộng Đức rồi kì lân cũng biến mất.
Mộng Đức quay người rời đi.
…….
{Cạch cạch} Cả năm cánh cửa đồng thời mở ra từng bóng người đi ra toàn thân mệt mõi.
Thiên Tài bước tới chỗ mọi người liếc nhìn tất cả liền thở ra một ngụm trọc khí.
- Tốt quá mọi người không sao rồi.
Cả bọn cùng lúc gật đầu.
- Được rồi, mọi người nghĩ ngơi đi, sau đó chúng ta sẽ đi tiếp.
……….
[Nơi trú của Vô Thiên]
Trương Dương chờ đợi một thời gian lâu vẫn chưa thấy tên ám vệ được phái đi trở về khiến hắn vô cùng bất an.
- Chết tiệt, tại sao tới lúc này lại không có bất kì tin tức gì vậy? Người đâu đi tìm hắn về cho ta.
Hai tên ám vệ khác cũng đồng thời nhảy ra chạy đến nơi tên trước đó đã đi qua.
Thân ảnh hai tên ám vệ thẳng tấp bay về phía trước một đoạn thì lập tức dừng lại ngay trước một góc cây
- Ngươi xem, ở đây có dấu vết chiến đấu diễn ra.
Một ám vệ bước đến chạm tay vào một cái hố trên mặt đất, cầm lấy một mẫu đất xoa xoa rồi gửi một cái.
- Đúng vậy, máu còn rất tươi, chắt chưa được lâu.
Đang xem xét phân tích thì tứ trên cao một trảo phá không mà đánh tới.
{Ô…ô….ng} trảo thú đánh vào binh