Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
Vương Lăng Vân tuy hổn hển tức muốn chết, lại không làm gì được.
“Xem như ngươi lợi hại!”Hắn chỉ có thể bảo gia đinh của mình đứng ở tại chỗ bất động, hắn thì bị Trương Vân Xuyên khống chế lui từng bước về phía sau.
Bọn Trương Vân Xuyên sau khi leo lên một ngọn núi nhỏ, nhìn thấy gia đinh Vương gia vẫn như cũ chưa đuổi theo, hắn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Được rồi, ngươi đi đi.
”Trương Vân Xuyên cũng buông ra Vương Lăng Vân.
Vương Lăng Vân còn cho rằng Trương Vân Xuyên sẽ giết hắn, hắn đã làm tốt chuẩn bị chịu chết.
Nhưng Trương Vân Xuyên thả hắn, vẫn khiến hắn cảm thấy bất ngờ.
“Ngươi thật sự thả ta?”“Ta đã phái người đuổi giết các ngươi, thiếu chút nữa giết các ngươi rồi.
”Vương Lăng Vân bây giờ trong lòng tuy sợ muốn chết, nhưng vẫn như cũ cố gắng giả bộ trấn định.
Hắn biết, ở lúc này càng biểu hiện sợ hãi, càng tỏ ra hắn chột dạ, đến lúc đó ngược lại không đi được.
“Ngươi chẳng lẽ không muốn trả thù ta?”“Ngươi có đi hay không, nếu không đi, ta lát nữa thay đổi chủ ý.
” Trương Vân Xuyên liếc hắn một cái, nói.
“Sau này còn gặp lại.
”Vương Lăng Vân cũng lo lắng Trương Vân Xuyên thật sự thay đổi chủ ý, cho nên sau khi vứt lại một câu, xoay người bỏ chạy.
“Đại Lang, chúng ta thật sự thả hắn?”Đại Hùng nhìn Vương Lăng Vân nghiêng ngả lảo đảo bỏ chạy, cảm thấy không thể dễ dàng như vậy thả gã.
Dù sao hắn thiếu chút nữa chết ở trong tay gia đinh Vương gia.
“Bọn hắn tuy đuổi bắt chúng ta, nhưng ta cũng giết mấy gia đinh của bọn hắn, chúng ta huề nhau, ta lại không phải đồ tể, không đáng đại khai sát giới.
”Trương Vân Xuyên thúc giục: “Đi nhanh đi, nhỡ đâu lát nữa gia đinh bọn hắn lại đuổi theo.
”Vương Lăng Vân bình yên thoát hiểm, gia đinh của hắn cũng đều xúm lại.
“Thiếu gia, ngài không sao chứ?”“Thiếu gia, ngài bị thương rồi.
”“Người khác đâu?”“Ngài sao lại bị bắt.
”“! ”Bọn họ ghé đến trước mặt, mồm năm miệng mười quan tâm tình huống của Vương Lăng Vân vị thiếu gia này.
Vương Lăng Vân khôi phục tự do, lúc này mới cảm giác được cả người đau đớn.
Từ đuổi bắt Trương Vân Xuyên đến cuối cùng gặp Tuần bộ doanh mai phục, hắn có thể nói trong thời gian ngắn đã trải qua quá nhiều chuyện, cũng khiến hắn cảm giác được thể xác và tinh thần mỏi mệt.
Nếu không phải hắn cái khó ló cái khôn, nhắm chừng bây giờ mạng nhỏ cũng không còn.
Đám gia đinh ồn ào muốn đuổi bắt bọn Trương Vân Xuyên, bắt bọn họ trở về.
Vương Lăng Vân khoát tay, ngăn trở bọn họ.
“Bây giờ có người muốn đối phó Vương gia chúng ta.
”“Tình huống rất nguy cấp.
”“Ngươi lập tức đi cho cha ta bọn họ biết, bảo bọn họ nhanh chút trốn đi.
”Vương Lăng Vân cũng bất chấp trên mông mình trúng tên, lập tức gọi một gia đinh, bảo hắn lập tức quay về Vương gia đại viện, bảo cha mình nghĩ cách trốn đi một chút.
Vương gia bọn họ tuy lực lượng ở huyện Tam Hà không kém.
Nhưng bây giờ quan phủ muốn nhằm vào bọn họ, bọn họ tự nhiên là không thể chống lại.
Bọn họ nuôi đám gia đinh hung đồ này đối phó giặc cướp, bang phái bình thường còn được.
Nếu gặp Tuần bộ doanh bộ đội chính quy như vậy, bọn họ tự nhiên là không đủ xem.
Gia đinh vội vàng đi, Vương Lăng Vân lúc này mới về tới trong nhà trị thương.
Lúc trời sắp tối,