Cơn gió mát buổi sáng thổi rì rào trên không trung, trong khu rừng xanh rậm rạp, lá cây phát ra tiếng xào xạc.
Bên trong khu rừng, ba nữ hai nam đang đứng đối diện lẫn nhau.
Người đang nói chuyện là một cô gái trẻ có diện mạo xinh đẹp, tóc đỏ mắt xanh lục, thoạt nhìn ước chừng khoảng mới hơn hai mươi tuổi, rõ ràng có quen biết với nguyên chủ.
Diệp Văn Nhã tìm tòi trong trí nhớ một lần, tìm được tên đối phương, biết người trước mắt này trong trường học cũng coi như bạn bè bình thường với nguyên chủ, vì thế gật gật đầu chào hỏi: "Tống Giai Nhạc, tôi cũng không nghĩ tới lại gặp mọi người ở chỗ này."
"Cái con Nham Lang cấp 4 này là chuyện như thế nào? Là đám Phương Thiệu Nguyên săn giết được sao?! Quả nhiên không hổ danh là thú nhân thể chất cấp A nha, vừa mới tới tinh cầu K-0218 liền săn được con dị thú lợi hại như vậy!" Tống Giai Nhạc đầy mặt hâm mộ, ánh mắt theo bản năng băn khoăn nhìn chung quanh, muốn nhìn thấy tung tích đám người Phương Thiệu Nguyên.
Nếu xét cùng một đẳng cấp, thì thực lực của dị thú càng lợi hại hơn so với thú nhân. Nếu muốn săn giết một con dị thú cấp 4 như trước mắt, ít nhất phải cần đến bốn thú nhân thể chất cấp B mới có thể làm được.
Trong đội ngũ của bọn họ tổng cộng có 4 người, trong đó hai người thể chất cấp B, hai người thể chất cấp C, còn cách rất xa mới có thể săn giết được con dị thú Nham Lang cấp 4 như thế này, cho nên ánh mắt của Tống Giai Nhạc nhìn về phía Nham Lang mới càng thêm cực kỳ hâm mộ.
Đi theo bên cạnh Tống Giai Nhạc còn có hai thanh niên thể chất cấp B hệ cơ giáp, cũng sôi nổi gật đầu, ánh mắt hâm mộ nói: "Đã sớm nghe nói Phương Thiệu Nguyên là cháu bên ngoại của nguyên soái Tiêu Thần, hiện tại xem ra quả nhiên danh bất hư truyền, mà con Nham Lang cấp bốn này ngoại trừ có chút vết thương trên đầu ra, thoạt nhìn không còn chút vết thương nào khác, hẳn là nó bị Phương Thiệu Nguyên một quyền đánh ngất luôn đi?"
"Không sai không sai! Sớm nghe nói Tiêu nguyên soái từ nhỏ sức chiến đấu siêu quần, nhớ năm đó khi nguyên soái còn ở trường quân đội học, trong cuộc khảo thí dã ngoại thực chiến, một quyền là có thể giải quyết một con dị thú cấp 6 cấp luôn! Xem Phương Thiệu Nguyên như vậy, nhất định là do kế thừa bản lĩnh của Tiêu nguyên soái!"
Hai nam sinh hệ Cơ Giáp mỗi người nói một câu, hưng phấn đến mặt muốn đỏ lên, làm Diệp Văn Nhã đứng bên cạnh xem đến nhất thời trố mắt, cô bên này còn chưa nói cái gì mà, sao hai người này lại vội vàng đổ công lao đánh ngất con Nham Lang lên đầu Phương Thiệu Nguyên vậy?
Nhưng con mèo đen nhỏ bên cạnh lại khác, sau khi nghe lời nói của hai nam sinh, cọng râu mèo màu trắng liền nhếch nhếch lên, đôi mắt thỉnh thoảng liếc về hướng Diệp Văn Nhã, tự nhiên cảm thấy mình được người ta đứng ngay trước mặt ca ngợi như vậy thật có chút thẹn thùng.
Bất quá cái đám nhóc trước mắt này, sao đều cảm thấy con Nham Lang này là do Phương Thiệu Nguyên giết chứ? Mắt nhìn cũng quá kém rồi.
Con mèo đen nhỏ cực kỳ có linh tính mà trừng mắt liếc nhìn mấy người trước mặt một cái, nhưng nề hà chân ngắn thân lùn, không có ai chú ý đến biểu cảm của nó cả.
Thấy bộ dáng kích động của hai người trước mắt, Diệp Văn Nhã bất đắc dĩ lắc đầu, không định nói nhiều, chỉ ngồi xổm người xuống móc ra kiếm laser, vội vàng ra tay, lưu loát một đao chặt đứt cổ họng con Nham Lang, sau khi thiết bị AI (Artificial Intelligence, thiết bị trí thông minh nhân tạo) quân dụng trên cổ tay quét qua, leng keng kêu lên một tiếng, số điểm khảo thí cá nhân đã tăng lên 80 điểm.
"Tên họ: Diệp Văn Nhã
Giới tính: Nữ
Tuổi: 20
Số báo danh: NO: 020625
Điểm: 80
Thành viên tổ đội: Không
Xếp hạng tổ đội toàn trường: Chưa lên bảng
Xếp hạng cá nhân toàn khóa: Chưa lên bảng"
Diệp Văn Nhã chớp chớp mi, xem ra muốn xếp hạng điểm của mình được lên bảng xếp hạng cá nhân toàn trường, vẫn phải đi tìm người tổ chức thành đội mới được.
Lúc trước cô vẫn luôn suy nghĩ, mình phải dùng biện pháp gì đáp lễ lại Phương Thiệu Nguyên mới được. Nếu hắn ta đã chán ghét nguyên chủ là gánh nặng đến mức không màng sự sống chết của nguyên chủ, như vậy biện pháp tốt nhất chính là đón đầu cho hắn một kích đáp lễ trong lĩnh vực mà hắn am hiểu nhất!
So với việc lập tức dùng thuốc để ép nâng thể chất của mình tăng lên tới cấp A, thì trực tiếp lần khảo thí thực chiến cuối kỳ này, nghiền áp hắn trên bảng xếp hạng khảo hạch của trường còn thú vị hơn.
Đặc biệt là đối với hắn, những người nào ngày xưa không bằng hắn, hiện giờ lại đè ở trên đầu hắn, nhất định sẽ làm hắn tức đến thất khiếu bốc khói!
Ánh mắt theo bản năng đặt lên trên bốn người bên cạnh, Diệp Văn Nhã cảm thấy bốn người trước mắt nhìn qua tựa hồ cũng là lựa chọn không tồi.
Nhưng mà không chờ Diệp Văn Nhã mở miệng, ánh mắt chung quanh đã càng thêm hoang mang, Tống Giai Nhạc không phát hiện tung tích mấy người Phương Thiệu Nguyên, bước về phía trước một bước, đầy mặt nghi hoặc dò hỏi:
"Ủa?! Diệp Văn Nhã, bọn Phương Thiệu Nguyên đâu rồi? Lâu như vậy sao tôi còn chưa thấy những người khác trong tổ đội của cô ở chỗ nào hết vậy?"
Đều là học sinh năm 2 của học viện đế quốc, cơ hồ mỗi người đều biết Diệp Văn Nhã cùng vị hôn phu là Phương Thiệu Nguyên thủ khoa hệ Cơ Giáp năm 2 cùng một tổ đội với nhau.
Trước mắt một người cũng chưa thấy, Tống Giai Nhạc thật sự cảm giác có chút kỳ quái.
"4 tiếng đồng hồ trước, chúng ta đã sớm tách ra, nơi này chỉ còn lại