Chỉ trong vòng hai phút ngắn ngủi, trong ánh mắt ngạc nhiên và chăm chú của mọi người, mười mấy du học sinh vốn dĩ ban nấy vẫn còn giữ khí thế kiêu ngạo giờ phút này tất cả đều ôm bụng té trên mặt đất, rên rỉ đầy đau khổ!
Các bạn học sinh lớp 12/9, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không hẹn mà cùng nuốt một ngụm nước miếng! . truyện teen hay
*Thầy Diệp của chúng ta, có thể đánh như Vậy sao?”
“Bọn du học sinh lúc nãy còn giãm đạp.
chúng ta như rau cải, bây giờ thì ngược lại, thầy Diệp cũng xem bọn chúng như rau cải mà đánh, chúng ta làm rau cải vậy mà còn muốn đi tìm thầy Diệp để báo thù, ngu thật, có phải đầu óc tôi bị nước vào rồi không?”
“Mặc kệ đi! Từ thua chuyển thành thăng rồi! Tôi yêu thầy Diệp quá đi mất!”
Nhưng cũng có không ít những học sinh còn giữ được lý trí, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng: “Thôi xong rồi! Mặc dù bọn du học sinh này không phải là đồ vật, nhưng thân phận của bọn chúng thật sự rất đặc thù!”
“riện giờ bọn chúng lại bị đánh thành như vậy ngay ở trong trường học, nhất định bọn chúng sẽ không chịu để yên đâu!”
Mà giờ phút này, Chu Huân Dương mới từ trong giây phút kinh ngạc ngắn ngủi kia phản ứng lại, nhìn thấy bóng dáng của Diệp Phùng, trong mắt hiện lên vẻ do dự, sau đó cắn chặt răng, mở miệng nói: “Thầy mau đi đi!”
Diệp Phùng hơi ngạc nhiên, sau đó khóe miệng khẽ cong lên: “Tôi đi sao?”
“Sau khi tôi đi rồi, cậu sẽ gánh hết mọi chuyện à?”
“Hỏi thừa!”
Ánh mắt của Chu Huân Dương hiện lên vẻ lo lắng: “Tuy rằng tôi vẫn rất ghét thầy y như trước!”
“Nhưng chuyện này không có liên quan gì đến thầy hết!”
Diệp Phùng lại vuốt tay mình: “Nhưng tôi đã đánh người rồi, nên làm sao đây?”
“Vậy mà thầy còn không nhanh chóng chạy đi đi?”
“Tôi là cậu chủ lớn nhà họ Chu, cho dù bọn họ có làm gì đi chăng nữa, nhà họ Chu chúng tôi cũng có biện pháp bảo vệ tôi an toàn, dù sao thì so với một ông thầy vô dụng như thầy cũng mạnh hơn nhiều!”
Giọng điệu lạnh lùng, nhưng lại tràn đầy sự lo lắng!
Diệp Phùng lại giống như không nghe ra ý tốt của cậu ta, nhẹ nhàng lắc đầu: “Tôi đã ra tay đánh người rồi, làm sao có thể để học sinh của mình chịu trách nhiệm được chứ?”
“Diệp Phùng!”
Chu Huân Dương ngay lập tức trở nên nóng nải đùa đến chết đấy!”
*Thầy sẽ bị đám rác rưởi này chơi “Thầy Diệp! Chu Huân Dương tôi cả đời cũng chưa từng cầu xin người khác, xem như lần này tôi cầu thầy đấy! Thầy mau đi đi!”
Nhìn thấy dáng vẻ thật tâm lo lắng thay cho anh của cậu ta, trong lòng Diệp Phùng rất ấm áp, vỗ vai cậu ta, sau đó, lại nhìn về đám học sinh đang lo lắng cho anh, tự đáy lòng nở một nụ cười. “Hôm nay, thầy rất vui!”
“Bởi vì thầy đã chính thức được hiểu rõ học sinh của mình!”
“Nếu như các em có thể khiến cho thành tích học tập của mình được nâng cao, vậy thì thầy tin chắc rằng, tương lai của các em sẽ càng xán lạn hơn nữa!”
“Ông không đợi được ngày đó đến đâu!”
Lúc này, một giọng nói đầy nham hiểm truyền đến, quay lại nhìn, đám du học sinh da trắng đang giấy dụa đứng lên, vẻ mặt độc ác nói: “Tôi đã báo cáo việc này lên Đại sứ quán của nước chúng tôi rồi!”
“Đánh quý tộc ngoại quốc, tao muốn bọn mày cả đời này phải ăn cơm tù!”
Mà lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân ồn ào, mấy vị lãnh đạo Học viện Đông Phương nghe tin tức nên đã chạy tới, nhìn thấy nhiều du học sinh ngã dưới đất đứng dậy không nổi như vậy, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc!
Những du học sinh có thể đủ khả năng.
học ở Học viện Đông Phương, từng đứa một ở đất nước của bọn chúng cũng đều là sự tồn †ại của những quý tộc giàu có!
“Thầy Diệp, thầy… Thầy gây họa lớn rồi!”
Thầy chủ nhiệm vỗ đùi, than một tiếng!
“Trong chốc lát, đã có không ít hơn ba Đại sứ quán của các quốc gia đến học viện rồi, chuyện này, nếu như không cho bọn họ một câu trả lời thỏa đáng, sẽ dẫn đến tranh chấp của các quốc gia đấy!”
Diệp Phùng lại cười nhạt, nói: “Người là do tôi đánh, muốn có câu trả lời như thế nào, để tôi đến làm là được!”
“Thầy có làm được không?”
Một giọng nói vang lên, theo sau, mười mấy người nước ngoài mang vẻ mặt tức giận mà bước