“Ông… ông chủ, ông… ông bị làm sao vậy?”
Người đàn ông to lớn với vết sẹo xiên suýt chút nữa lòi tròng mắt, tinh thần hoảng sợ, lắp bắp mở miệng.
Trần Huấn đang quỳ trên mặt đất, ánh mắt nhất thời cứng lại, rồi chợt lóe lên một tia sát ý!
Răng rắc!
Tiếng hét còn thảm thiết hơn trước, cánh †ay phải của người đàn ông to lớn ấy trực tiếp bị biến thành hình bánh quai chèo vặn vẹo, giọng nói lạnh lùng vang lên: “Dám xúc phạm thầy của ta, phải chết!”
Gã mặt sẹo sợ hãi nắm chặt cánh tay, khuôn mặt đầy nước mắt: “Ông chủ quên rồi sao? Đây là lệnh của nhà họ Âu Dương, là ông chủ phái anh em tôi làm chuyện này!”
“Nói láo!”
Hai mắt Trần Huấn hiện lên vẻ tàn nhẫn: “Người mà tôi nói đích thân xử lý, chính là cậu chủ nhà họ Diệp Diệp Thanh, người này, là thầy của tôi Diệp Phùng.”
Hắn còn chưa nói chuyện, Diệp Phùng nhàn nhã nói: “Đúng vậy, tôi chính là vào tù với thân phận Diệp Thanh.”
“Cái gì?”
Trần Huấn nhất thời kinh ngạc: “Thầy,này…Đây là có ý gì?”
“Tôi thay thế thân phận Diệp Thanh, thay hắn vào tù!”
“Phù phù!”
Trần Huấn lại quỳ xuống trước Diệp Phùng, phịch một tiếng, cúi đầu thật sâu trên mặt đất: ‘Học trò bất hiếu, đã có hành động chống lại thầy, xin thầy trách phạt!”
Diệp Phùng cười, phất phất tay: “Không trách người không biết, chuyện này tôi không thể trách cậu!”
“Được rồi, cậu vừa nhắc tới nhà họ Âu Dương, đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Thầy không biết sao?”
Trần Huấn vô cùng ngạc nhiên ngẩng đầu: “Cậu chủ nhà họ Diệp Diệp Thanh, có ý muốn đối đầu với cô chủ của nhà họ Âu Dương Âu Dương Ngọc Duyên, may là được ngăn chặn kịp thời, mới không dẫn đến thảm cảnh! Nhà Âu Dương tức giận, phân phó cho chúng ta, sau khi tên họ Diệp vào tù phải dạy cho hẳn một bài học nhớ đời!”
Diệp Phùng nhẹ nhàng gật đầu, thì ra là vậy, là một trong mười gia tộc ở thủ đô, đứng hàng thứ ba, thực lực mạnh hơn nhiều so với nhà họ Diệp đang sa sút!
Hơn nữa ở bên ngoài có lời đồn,Âu Dương Tổ Sư là một lão bà, trong tay chỉ có một cô con gái, nâng niu trên tay như một hòn ngọc quý, Diệp Thanh dám đánh chủ ý lên người con bé, đơn giản chính là tự đi tìm cái chết!
Xem ra, bà cụ Diệp tự mình vào tù thay cậu chủ Diệp, không chỉ là bảo vệ cháu trai của bà ta, chỉ sợ là, bà ta còn muốn mượn tay của nhà Âu Dương để thoát khỏi mối nguy hiểm tiềm tàng của bà ta.
Ha, một mũi tên trúng hai đích, thật là một kế hoạch hoàn hảo.
Trần Huấn nhìn vẻ mặt đăm chiêu của Diệp Phùng, mở miệng hỏi: “Thầy, với thân phận của thầy, tại sao lại thay nhà họ Diệp ngồi tù?”
Đây chính là điều mà Trân Huấn không hiểu, người ngoài chỉ biết đây là học trò của Đế Sư, người khắp thiên hạ, nhưng chỉ có học trò thật sự của Diệp Phùng mới hiểu được tình cảm thật sự của họ với Diệp Phùng!
Không chỉ đơn giản là tình cảm thầy trò, †rong mắt tất cả học sinh, Diệp Phùng chính là tín ngưỡng, không ai có thể thay thết Đừng nói tới một nhà họ Diệp nhỏ bé, cho dù là Chính phủ động tay, chỉ cần Diệp Phùng ra lệnh, tất cả học trò liền tập hợp, không ai có thể đụng tới Diệp Phùng!
Đối với câu hỏi của Trần Huấn, Diệp Phùng cũng không giấu diếm, bình tĩnh mở miệng nói: “Lần này vào tù, là chính tôi tự nguyện!”
“Tuy nói là thay Diệp Thanh, nhưng chính †ôi cũng