Diệp Phùng nhìn từng giọt nước mắt của La Hồng An rơi xuống, khóe miệng khẽ nhếch!
Trách không được người ta thường nói phụ nữ được làm từ nước, nước mắt nói đến là đến ngay.
Tuy nhiên anh chỉ nói trong lòng, động tác thì vội vàng rút một ít khăn giấy đưa cho cô ấy.
Ở nơi này, lần đầu tiên La Hồng An cảm nhận được người khác đối xử dịu dàng, cô ấy vô cùng cảm kích liếc nhìn Diệp Phùng: “Thưa anh, cảm ơn anh!”
“Anh tên là Diệp Phùng, lớn hơn em mấy tuổi, em có thể gọi anh là anh Diệp!”
Gọi thưa anh, khiến Diệp Phùng thật sự hoảng hốt một cách khó hiểu.
“Cảm ơn anh Diệp!”
“Em tên là La Hồng An phải không?”
“Nhìn tuổi của em có lẽ vẫn còn đến trường học chứ? Sao lại xuất hiện ở đây?”
Không phải Diệp Phùng có ý xen vào chuyện của người khác, mà là người như La Hồng An rất dễ khơi dậy khát vọng bảo vệ của đàn ông, ánh mắt đó nhìn là muốn yêu thương. Cho dù là Diệp Phùng, lòng cũng có chút gợn sóng.
Nghe câu hỏi của Diệp Phùng, La Hồng An bặm môi lại, một lúc lâu mới mở miệng nói: “Em là sinh viên năm thứ tư Đại học Y, sắp phải tốt nghiệp.”
Diệp Phùng kỳ lạ hỏi: “Nếu sắp phải tốt nghiệp, vậy chắc bây giờ em còn đang thực tập rồi!”
Trong nháy mắt, nước mắt La Hồng An tuôn rơi: “Đúng vậy, em vốn tưởng chuẩn bị bước chân vào xã hội, được trở thành một bác sĩ mà bấy lâu nay em mong đợi. Nhưng mà, mới tháng trước, mẹ em bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư!”
“Em lớn lên trong gia đình chỉ có mẹ, mẹ là người không ngại gian khổ nuôi nấng em, vì muốn em có thể được học đại học mà trong nhà đã phải gánh khoản nợ!”
“Em biết như thế là không tốt! Nhưng em có thể làm gì đây!”
“Chi phí giải phẫu ban đầu là sáu trăm triệu!” “Sáu trăm triệu, cho dù hiện tại em đi làm ngay, cũng không thể kiếm được sáu trăm triệu!”
“Chị Cầm nói, người có thể đến nơi này đều là người giàu có, giống như em vậy, lần đầu tiên có thể bán với giá một trăm năm mươi triệu, nếu như gặp được người ưng ý em, thậm chỉ ba trăm triệu cũng có thể!”
“Em biết làm thế này là không tốt, nhưng em không đành lòng đứng im nhìn mẹ đã nuôi em lớn khôn, ra đi như vậy!”
Nói tới đây, đột nhiên La Hồng An cầm lấy tay Diệp Phùng, rơi nước mắt: “Anh Diệp, em tới đây một tháng rồi, toàn gặp phải ông già thô tục, em thật sự không hạ nổi quyết tâm!”
“Nhưng, bệnh của mẹ đã không thể kéo dài thêm được nữa!”
“Nếu không có số tiền này thì bệnh viện sẽ ngừng thuốc.”
“Anh Diệp, anh là người tốt, em nghe chị Cầm nói, người anh vừa đi cùng là ông chủ của trung tâm này, không thiếu tiền, em cầu xin anh, đưa em đi!”
“Em nhất định phục vụ anh thật tốt!”
“So với những ông già ghê tởm kia, em nguyện ý đưa tất cả những gì quý báu nhất của em giao cho anh!”
Thời điểm nói câu này, Diệp Phùng rõ ràng thấy được, sâu trong đôi mắt La Hồng An xẹt qua một tia chua xót tuyệt vọng!
Dù cho Diệp Phùng là người tốt, có thể cô ấy là cô gái trong sạch, sao có thể cam tâm tình nguyện đưa trong sạch đã bảo vệ hơn hai mươi năm, cứ thế mà giao cho một người xa lạ vừa gặp nhau chưa đến một tiếng.
Nhưng theo như lời La Hồng An, lúc này cô ấy đã không có bất kỳ biện pháp nào.
Nghe vậy, Diệp Phùng im lặng một lúc lâu, đột nhiên nói: “Em biết xoa bóp không?”
“Hả?”
La Hồng An sửng sốt, lắp ba lắp bắp trả lời: “Biết… Biết một chút.”
Diệp Phùng cười nhẹ: “Vậy trước tiên em xoa bóp cho anh.”
Mặc dù trong lòng La Hồng An hơi nghi hoặc, nhưng vẫn xoa bóp dựa theo chỉ dẫn của Diệp Phùng.
Cách xoa bóp ngây ngô, không hề thoải mái chút nào, nhưng đối với điều này, Diệp Phùng vẫn từ từ nhắm hai mắt hưởng thụ.
Nửa tiếng sau, Diệp Phùng vươn vai cười nói: “Không tệ, rất thoải mái!”
“Hiểu, em có thẻ ngân hàng không? Đưa số tài khoản cho anh!”
Nhận được số tài khoản, Diệp Phùng gửi một tin nhắn ngắn, tại lúc La Hồng An còn không rõ chuyện gì thì đột nhiên di động đổ chuông báo, cô ấy vừa cầm lên nhìn, con mắt trừng lớn!
Bên trong tài khoản ngân hàng, vậy mà có một tỷ rưỡi!
Cô ấy không ngu, lập tức hiểu ra được một tỷ rưỡi này chính là do Diệp Phùng ở trước mặt chuyển vào!
“Anh Diệp, số tiền này quá lớn, em cũng không làm gì, cho nên em không thể nhận số tiền này!”
Diệp Phùng cười với cô ấy: “Ai nói em không làm gì, vừa rồi em xoa bóp cho anh rất thoải mái, số tiền này, chính là phí xoa bóp vừa rồi!”
Ánh mắt La Hồng An đột nhiên trở nên phức tạp.
Dưới gầm trời này, có ai có bản lĩnh xoa bóp nửa tiếng mà giá một tỷ rưỡi chứ?
Cô đứng dậy, cúi đầu thật mạnh về phía Diệp Phùng, mang theo lời cảm ơn chân thành: “Anh Diệp, anh là người tốt! Em cảm ơn anh!”
Diệp Phùng là người tốt sao?
Không phải, chính bản thân anh cũng cho