Nghe động Diệp Phùng quay lại nhìn, trông mất nhất thời ảnh lên sát khí!
Đúng là oan gia ngõ hẹp mà!
Hướng Kình Dương ngồi trên xe lăn được mấy người hầu đẩy đến hung dữ nhìn anh: “Diệp Phùng ơi Diệp Phùng! Còn đang nghĩ phải làm sao mới tìm được mày để tính số, chẳng ngờ mày lại đến tận cửa nhanh thế này đây!”
“Nếu đã đến rồi thì đừng hòng rời đi!”
“Hướng Kinh Dương! Anh muốn làm gì!”
Khúc Tiểu Nghệ đột nhiên đứng ra, phần nộ quát: “Đây là thành phố quỷ!”
“Chẳng lẽ anh đã quên cả nguyên tắc ở thành phố quý rồi hay sao?”
“Khúc Tiểu Nghệ!”
Hướng Kinh Dương nghiên răng nghiến lợi: “Cô sấp thành người phụ nữ của Từ Minh rồi, tại sao cứ phải bảo vệ một phế vật chẳng ra gì như nó thế?”
“Cô phải hiểu, nếu dám cảm ứng Từ Minh thì không chỉ có nhà họ Từ không tha cho cô mà đến cả nhà họ Khúc cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô đâu!”
“Anh nói nhăng nói cuội!”
Khúc Tiểu Nghệ đỏ mặt thậm chí còn vô thức nhìn Diệp Phùng một cái: “Từ trước đến giờ tôi chưa từng thích Từ Minh cũng chưa từng nói muốn gả cho anh ta, anh đừng có gán ghép bọn tôi nữa!”
“Chưa từng nói?”
Hướng Nhật Minh khẽ cười, khinh bỉ nói: “Giờ cả Thủ Đô đều biết rõ ba ngày nữa sẽ là lễ đính hôn của cô và đại thiếu gia nhà họ Từ rồi, đám cưới giữa các gia tộc là thứ mà cô ta có thể quyết định sao?”
Trong mắt Khúc Tiểu Nghệ thoáng hiện nét buồn khổ. Hướng Kình Dương nói không sai, dù cô ta không bằng lòng nhưng đám cưới giữa các gia tộc đâu phải chuyện một cô gái như cô ta có thể quyết định. “Giờ thì tránh ra cho tôi, chuyện hai người đi với nhau tôi có thể làm như không thấy, bằng không nếu để truyền ra ngoài thì với tính cách của Khúc Long Khâm, tự cô hiểu rõ rồi đấy!”
Sự sợ hãi thoảng hiện trong mắt Khúc Tiểu Nghệ nhưng nhìn Diệp Phùng, cô ta lại trở nên vô cùng quả quyết, kiên dịnh đứng trước mặt anh: “Không bao giờ! Nếu anh dám động vào một sợi tóc của Diệp Phùng thì chính là phá bỏ quy tắc của thành phố quỷ rồi. Chỗ này không chỉ thuộc về nhà họ Hướng của anh đâu!”
“Hậu quả của việc phá luật chắc anh là người rõ nhất nhi!”
“Cô!.”
Hướng Kinh Dương có phần do dự, thể lực ở thành phố quỷ rất phức tạp, cả lớn cả nhỏ có tổng cộng mười bảy thể lực có liên quan đến!
Chính bởi có quá nhiều thể lực dính dáng đến thành phố quỷ vậy nên thể lực nào cũng không muốn để phe khác chiếm được lợi nhiều hơn. Nhưng cũng vì vậy mà nếu có ý muốn được chia nhiều hơn thì cách tốt nhất chính là biến mười bảy trở thành mười sáu và thậm chí là ít hơn thế.
Chính thể nên giờ nhà nào cũng rất dè chừng những nhà khác, chỉ cần một chút sai lầm cũng đủ để tự đá bọn họ khỏi đây!
Thành phố quỷ có một nguyên tắc lớn nhất chính là trong thành phố quý, dù có là ai cũng không được động thủ.
Với thân phận của Hướng Kinh Dương, nếu chỉ có mình anh ta thôi thi dù có làm ra chuyện gì cũng sẽ không bị người mật báo nhưng Khúc Tiểu Nghệ đang ở đây, mà cô ta thì cái gì cũng dám nói!
Hưởng Kinh Dương không thể đụng đến cô ta, nếu thực sự xuống tay với Diệp Phàm thì chính là nhà họ Hướng đã phá luật trước, nếu bị người ta cổ ý bắt chẹt thì rất có thể sẽ bị sút bay khỏi thành phố quỷ mà cái giá này anh ta không gánh nổi!
Tuy nhiên, nếu cứ trơ mắt nhìn Diệp Phùng rời đi ngay trước mất mình, anh ta lại càng không chấp nhận nổi. Giữa lúc do dự, đột nhiên anh ta lại liếc thấy tử linh chi năm trong tay ông chủ hàng rong, đột nhiên anh ta nảy ra một kế! “Đưa thứ trong tay cho tôi!”
Ông chủ hàng rong không dám đắc tội Hướng Kình Dương, run rẩy nói: “Được được! Cậu Hướng, tôi sẽ gói lại cho cậu ngay!”
Đúng lúc này, Diệp Phùng nắm chặt cổ tay ông chủ: “Phải có thứ tự,