Đế Sư Xuất Sơn

Chương 591


trước sau

Chương 591: Giao dịch của Diệp Phùng

Theo một tiếng hồ cao vút, lần lượt từng cái rương được nối đuôi nhau đi vào! “Năm nghìn tấm lụa!” “Ba trăm nghìn cân thóc giống tinh chọn!” “Mười nghìn vũ khí” “Mười nghìn cần các loại gia vị!”

Theo từng cách tên hồ lên, ánh mắt của người nhà họ Đỗ sáng lên, ngay cả ánh mắt Đỗ Chi Tú nhìn về phía Diệp Phùng cũng có thần thái khác.

Vốn là một dòng họ nước ngoài, thứ không thiếu nhất chính là các loại vàng bạc châu báu, đối mặt với biển cả mênh mông vô ngần, đối với việc tích lũy tài phủ không thể so sánh được với nội địa được.

Nhưng tương đối mà nói, bọn họ cũng có những đồ vật cần thiết của mình, đó chính là tơ lụa, lương thực và đồ såt!

Mặc dù bây giờ đã là thế kỷ hai mươi mốt, nhưng ở các dòng họ nước ngoài ở xa, vẫn sinh hoạt hư thời cổ đại, các loại sản phẩm công nghệ cao chưa từng xuất hiện trong cuộc sống của bọn họ.

Chúng ta phát triển khoa học kĩ thuật nhanh chóng đồng thời cũng làm cho cơ thể của chúng ta càng ngày càng trở nên lười biếng, cho nên bọn họ nghĩ, cái gọi là công nghệ cao, chẳng qua là một loại đạo cụ giết người mãn tính mà thôi

Mà những đồ vật Diệp Phùng vừa nhắc tới chính là các nhu yếu phẩm mà mười tộc hả ngoại cần mua từ nội địa! Nhưng mà, Hải tộc có tiền, nội địa có hàng, đối với những dòng họ giao dịch với Hải Tộc kia, đương nhiên có tình trạng ào ào đẩy giá những thứ này lên!

Ví dụ như ở nội địa thì ở đâu cũng có thể thấy tơ lụa tơ lụa tốt nhất cũng chỉ khoảng mấy trăm khối một tấm nhưng ở trong Hải tộc lại có thể bán được hơn vạn thậm chỉ cao hơn!

Với lại quan trọng nhất chính là Hải tộc không có tiền giấy, phương thức thanh toán của bọn họ toàn bộ đều là các loại vàng bạc đá quý như thế này!

Đỗ Chi Tú biết rõ ở trong đó chênh lệch giá, nhưng cô lại bất lực trong việc thay đổi, con đường vận chuyển trên biển luôn luôn bị mấy thế lực kia khống chế, các thế lực còn lại căn bản không thể chen vào!

Hải tộc nếu không tốn từng đó tiền thì chắc chắn sẽ gặp phải tình trạng không có hàng!

Mặc dù Hải tộc không thiếu tiền nhưng bị xem như oan đại đầu đùa nghịch như thế, trong lòng của bọn họ chắc chắn cũng không phải sẽ vui vẻ!

Từng rương đồ vật nhanh chóng chất đầy một góc phòng, lúc này, Diệp Phùng đứng lên, nhìn Đỗ Chi Tủ, nhàn nhạt nói: “Bà Đỗ, lần nay tôi tìm đến ngài hợp tác, nhưng các hạng mục hợp tác chính là những đồ vật trước mặt này!”

Ánh mắt Đỗ Chi Tủ dừng lại, những đồ vật trước mắt này? Đây là ý gì? Chẳng lẽ Diệp Phùng không phải đến liên kết với nhà họ Đỗ của bà sao? “Nếu như nhà họ Đỗ đồng ý, từ hôm nay, lương thực cần thiết của nhà họ Đỗ lương thực, vũ khí, tơ lụa, tất cả nhu yếu phẩm đều do Diệp Phùng tôi cung cấp, sau khi trừ đi tất cả chi phí, Diệp Phùng tôi thứ rằng chắc chắn sẽ kiếm gấp đôi lợi nhuận!”

Không sai, đây chính là mục đích thứ hai của Diệp

Phùng khi đến đây!

Đương nhiên liên thủ dòng họ nước ngoài có thể chống lại Thánh Giáo được, nhưng đối mặt với hệ thống lợi ích mười tộc nước ngoài khổng lồ như tế, dù là Diệp Phùng cũng không thể không động tâm!

Dù sao anh cũng âm thầm dự cảm, thiên hạ sẽ ngay lập tức phong vân biến ảo, trước lúc này, không ngừng vũ trang làm bản thân mạnh lên, mới là lựa chọn tốt nhất. Dù sao, Diệp Phùng không chỉ có một mình anh, còn có Hà Tố Nghi, có cả Thi Nguyệt, còn có trăm ngàn đệ tử!

Trong loạn thế, mạng người như tờ giấy nhưng anh

phải đảm bảo cho người thân nhất của mình có thể sống sót!

Lúc nghe được câu này, Đỗ Chi Tú ngau lập tức đứng lên, kiếm được lợi nhuận gấp đôi, nhìn có vẻ rất cao, nhưng đối với dòng họ nước ngoài mà nói, đơn giản chính là một tin mừng lớn!

Phải biết mặc dù dòng họ nước ngoài vô cùng có tiền, nhưng cũng không chịu nổi gấp mười gấp trăm lần bóc lột được!

Lấy nhà họ Đỗ làm ví dụ, chỉ có ruột thịt trong cấp cao dòng họ mới có tư cách mặc quần áo tơ lụa, chỉ có lúc ngày lễ ngày tết, người trong tộc mới có thể ăn được một chút thô lương hoa quả, về phần vũ khí, toàn bộ nhà họ Đỗ cũng có gần như một nửa đàn ông, mới có thể phân phối lưỡi đao thượng binh, giá cả đắt đỏ là yếu tố chính tạo ra hiện trạng như thế

Nhưng là, nếu như dựa theo lợi của Diệp Phùng thì tất cả vấn đề đều được giải quyết dễ dàng, giá tiền nguyên bản ở chỗ Diệp Phùng có thể mười được gấp năm lần lượng sản phẩm, chất lượng sinh hoạt của người trong tộc tăng đối với cả dòng họ mà nói là có điểm tốt, không cần nói cũng biết.

Nhưng Đỗ Chi Tú đột nhiên nhưởng mày, nếu như thật sự dễ dàng như Diệp Phùng nói, thì việc làm ăn mấy chục năm nay của Hải Tộc cũng sẽ không ở trạng thái lũng đoạn, bà có chút không chắc chắn nhìn Diệp Phùng: “Cậu có chắc chắn chuyện này không?” “Có lẽ cậu không biết bên cung cấp hàng hóa trong thời gian dài cho mười tộc nước ngoài là ai đâu đúng không?”

Diệp Phùng tự tin giương lên khóe miệng: “Tôi không cần biết đó là ai, tôi đã đồng ý với bà Đỗ tất nhiên sẽ làm được, chính là không biết bà Đỗ và nhà họ Đỗ có dám nhận hàng của Diệp Phùng tôi không thôi!”

Ánh mắt Đỗ Chi Tủ lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào anh khỏe mắt chỗ sâu hiện lên vẻ mỉa mai: “Đúng nghề con mới đẻ không sợ hổ nha, Diệp Phùng, tôi đây vô cùng thưởng thức dũng khí của cậu, nhưng đối mặt với đối thủ khác thì dũng khí có thể coi là dũng cảm, cũng có thể coi là ngu xuẩn!” “Tiếp tế của toàn bộ mười tộc nước ngoài đều được kiểm soát bởi những thương gia của một trong tâm dòng họ lớn bí ẩn, cậu có thể chống lại bọn họ được sao?”

Sĩ Nông Công Thương, Tưởng Thẩm Hàn Dương, đây là một dòng tộc bị ẩn truyền thừa hơn ngàn năm, thần bí hơn bất kì một dòng họ được coi là lớn nào, người của tám dòng họ thần bí từ trước đến này chưa từng lộ diễn cũng dần dần ra mặt

Không sai, Diệp Phùng đối với tám dòng họ lớn đúng là không hiểu rõ, nhưng với bản tính của Diệp Phùng, nếu không chắc chắn anh sẽ coi trời bằng vung mà hứa hẹn sao?

Anh không biết thực lực của thương gia nhưng lại rất rõ thực lực trong tay của mình!

Đương nhiên với anh mà nói đây cũng là một trận đánh cược, anh cược lấy nhà họ Đỗ làm môi giới, lúc thương gia còn chưa ra tay với anh, kéo mười tộc nước ngoài lên thuyền của mình.

Đến lúc đó, mình cung cấp hàng đẹp giá rẻ, đến lúc người của mười tộc nước ngoài không thể rời khỏi mình thì kể cả thương gia có muốn động đến mình chỉ sợ người đầu tiên đấu tranh cho anh chính là người của mười tộc nước ngoài.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện