Hiện tại đang là giờ hoạt động tự do của tầng hai.
Kinh Thế khoa tay múa chân kể lại những gì thu hoạch được cho hai người Dung Ly và Trì Ảnh.
Bao gồm đặc điểm của hai phạm nhân nguy hiểm, những mẩu báo về nhà tù hai mươi năm trước, thái độ bất thường của cảnh ngục,...!
Riêng ba người chơi kia, Trì Ảnh cho rằng chỉ cần ba người họ không có hành động gì quá đáng, thì không cần thiết xen vào việc người khác.
Đề nghị của gã được mọi người tán thành.
Chưa đến vài phút sau, ba người đó cũng lục tục bước vào.
Thực hiển nhiên, thái độ so với thường ngày đều không có gì khác biệt.
[ Thẩm phán ] và [ Sát thủ ] vẫn như mọi khi.
[ Giả thiên sứ ] còn rất thân thiện chào hỏi, mập mờ nhắc tới thanh âm náo loạn đêm qua với Trì Ảnh.
Thiếu nữ thanh thuần ngọt ngào, còn rất tốt bụng chia sẻ tin tức với họ.
Bây giờ xem kỹ lại, những manh mối ấy đều như một phần bề nổi.
Nghe thì khoa trương, nhưng thực chất lại chẳng có tác dụng gì.
Kinh Thế cũng là một người cực kỳ giỏi kéo gần quan hệ và giao tiếp.
Hắn cũng không giấu giếm những manh mối mình có.
Thẳng thắn nói với họ về những manh mối liên quan đến nhà tù.
Chỉ có nhiệm vụ của mình là tìm cách lấp liếm đi lướt qua.
Mỗi lần [ Giả thiên sứ ] muốn hỏi tới đều dùng ánh mắt tràn ngập từ ái khiến đối phương cứng họng.
[ Giả thiên sứ ]: "..." Chẳng hiểu sao cứ cảm thấy quái quái thế nào.
Lại quay về vấn đề phó bản, [ Thẩm phán ] sau khi sắp xếp xong thông tin liền mở miệng: "Vậy tiếp theo chúng ta nên đột nhập phòng y tế lấy máy tính của giám sát viên.
Chắc chắn trong đó có rất nhiều thông tin có ích."
: "Không cần." Dung Ly vỗ vỗ mặt bàn, dùng thanh âm dị thường bình tĩnh nói: "Máy đã ở đây rồi."
Mọi người sửng sốt tụ tập lại quanh bàn.
Quả nhiên bên trên đã đặt một máy tính xách tay màu đen, góc trái còn dán nhãn số tầng hai của nhà tù.
Kinh Thế to gan lớn mật khoe khoang: "Sáng sớm đi thể dục thuận tay cuỗm đi đấy.
Tôi cũng dùng một đạo cụ giả giống hệt trong hệ thống thay vào rồi, sẽ không bị nhận ra đâu."
: "Thật lợi hại." Trì Ảnh ánh mắt tỏa sáng lấp lánh.
Kinh Thế nháy mắt đỏ tai, vội quay mặt đi và xoa xoa gáy.
Dung Ly tự nhiên đối với lưu trình này rất quen thuộc, hoàn toàn không bất ngờ.
Ba người [ Thẩm phán ] nhìn nhau, đồng thời ngồi xếp bằng vây quanh bọn họ.
Chuẩn bị cùng nhau thảo luận.
[ Sát thủ ] mở màn hình, khởi động máy.
Kế đó thấp giọng lẩm bẩm: "Máy tính cài mật khẩu."
: "abcl3231"
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Trì Ảnh.
: "Đừng nhìn tôi như vậy.
Cái này dễ mà, chỉ cần quan sát kỹ giám sát viên là được." Tóc đỏ mặt mày hớn hở: "Khi mà giám sát viên một từ nào đó lạ hoắc, tôi sẽ chú ý vào biểu cảm của và thường xuyên lắng nghe xem người nọ nhấn mạnh ở đâu.
Đa phần mọi người hay dùng cùng một mật khẩu cho nhiều thiết bị.
Chỉ cần tập trung quan sát số lần gõ sẽ giúp tôi định hình được số lượng từ.
Từ đó đoán ra các khả năng, dựa trên xác suất tìm ra mật khẩu chính xác."
: "Bạn Trì Ảnh, bạn thật lợi hại." Kinh Thế nhịn không được mở miệng: "Bạn Trì Ảnh lợi hại ơi, bạn có thể xâm nhập dữ liệu cái này không?"
Trì Ảnh ý cười đầy mặt: "Tất nhiên rồi, bạn Kinh Thế lợi hại."
Mọi người: "..."
[ Sát thủ ] tự giác tránh ra vị trí cho Trì Ảnh ngồi vào trước máy tính.
Quả nhiên chưa đầy một phút, thiết bị đã phát ra tiếng leng keng thông báo mở khoá thành công.
Tóc đỏ thao tác trên bàn phím một cách chuyên nghiệp.
Rất nhanh đã đem tất cả thông tin cần tìm kiếm tóm tắt lại rồi mở ra.
Trong đó bao gồm cả bản đồ, danh sách tù nhân, tên và số hiệu cũng như các thành phần nguy hiểm được đánh dấu ở mỗi tầng.
Sáu người vây quanh màn hình máy tính, thần sắc khác nhau.
Hoặc là dùng đạo cụ sao chép lại, hoặc bừng tỉnh đại ngộ, hoặc kiểm tra tìm kiếm thông tin hữu ích.
Danh sách phạm nhân tử vong mỗi tuần cũng rất đáng chú ý.
Mặc dù đây là một nhà tù lớn, nhưng những số liệu thống kê này nhìn qua thật sự thái quá.
Vậy mà trong hộp thư và báo cáo, thái độ của giám sát đều rất bình thường, ngữ khí còn rất quen thuộc.
Bên cạnh đó, một số mục báo điện tử cũ đặt trong ghi chú đều là khiếu nại về hành vi ngược đãi tù nhân của nhà tù hoặc nghi vấn về thí nghiệm trái pháp luật trên nhân loại.
Tất cả đều trong khoảng thời gian tầm hai mươi năm trước và đều nhanh chóng bị nhấn xuống.
Phía chính phủ càng là tỏ thái độ hoàn toàn không có bất luận cái gì không thích hợp.
: "Khoan đã, cái này!"
: "Caesar?! Bậc thầy giao dịch! Còn có Vin nữa!" [ Sát thủ ] sửng sốt, rồi lại lộ ra nhàn nhạt khó hiểu: "Top 2 và top 3 cùng chung một phó bản với chúng ta thế này, thật kỳ quái."
Trình độ nhạy bén và khả năng quan sát của [ Sát thủ ] thật sự thái quá.
Chỉ liếc mắt đã tìm ra trọng điểm.
Caesar, top 2 bẳng xếp hạng, đang ở tầng bốn cùng với Vin.
Có thể Chúa tể Đại Ngàn đã đi trước họ một bước, tìm được người.
Nhưng cửa sổ hệ thống lại không có bất cứ tin nhắn hay liên lạc nào từ đối phương.
Thuyết minh vấn đề bọn họ gặp không cho phép dùng đến cửa sổ hệ thống, tình huống so với Kinh Thế tưởng càng thêm nghiêm trọng.
[ Giả thiên sứ ] nheo mắt nhìn đi nhìn lại vài lần.
Mất một lúc lâu mới chỉ tay vào hai cái tên ở tầng bốn và năm: "Tôi biết hai người này, đều là người chơi trung cấp.
Nhưng chỉ có một người có vũ khí, chỉ sợ..."
Mọi người đều hiểu.
Đơn độc ở hai tầng cuối, sợ rằng lành ít dữ nhiều.
Không tìm được thêm thông tin gì khác.
[ Thẩm phán ] ở bên cạnh nêu ra ý kiến: "Manh mối thu được rất nhiều, nhưng không cái nào nói rõ được quy tắc hay cơ chế phó bản."
[ Giả thiên sứ ] âm thanh mềm mại tỏ vẻ lý giải: "Đương nhiên không dễ kiếm như thế.
Nhưng ít nhất nhờ cái này, chúng ta cũng có phương hướng phù hợp."
Dung Ly biểu tình suy tư: "Phó bản càng cao cấp, nhiệm vụ chính tuyến sẽ càng theo hướng khiến người chơi tụ tập ở địa điểm trọng yếu chứa quy tắc chủ chốt."
: "Vậy nên xuống sâu hơn là đúng đắn." Trì Ảnh bị thuyết phục, gật đầu phụ họa: "Có lẽ cứ tiếp tục như vậy, sẽ có thể tìm ra bối cảnh cụ thể của phó bản."
Kinh Thế: "Nhiệm vụ không có giới hạn thời gian.
Nhưng vẫn nên xuống dưới đó càng nhanh càng tốt.
Phó bản dị hóa chắc chắn không cho phép chúng ta duy trì an toàn ở một tầng quá lâu.
Cần chuẩn bị sẵn sàng cho bất cứ tình huống nào."
Nói rất có đạo lý, các thành viên đều lâm vào suy nghĩ sâu xa.
Ngay lúc buổi thảo luận đang diễn ra rất thành công, cửa bị đá bay.
Ván cửa đập mạnh xuống sàn phát ra tiếng vang nặng nề.
Kinh Thế nhân cơ hội đá mạnh máy tính trên bàn vào góc khuất, nát thành mảnh vụn.
Vừa nhìn lại, động tác mọi người đều đình trệ ngay tức khắc.
Giám sát viên tầng hai vẻ mặt oán niệm tiến vào.
Theo sau là các cảnh ngục khác tay cầm vũ khí.
: "Giám sát viên đích thân đến thăm thế này, quý hoá quá." Trì Ảnh chớp chớp mắt, ngữ khí vô cùng chân thành: "Tầng hai của chúng mình có thông báo sửa sang cơ sở vật chất hay gì vậy ạ?"
: "Chúng mình cơ đấy.
Đừng có đánh trống lảng."
: "Làm cái gì bản thân các người tự biết." Phó cảnh ngục phất tay, cho cấp dưới bắt đầu lục soát căn phòng.
Chỉ một lát sau, máy tính xách tay nát bét đã bị mang đến đặt lên bàn.
Màn hình lúc này đen ngòm, không thể khởi động, tình trạng xem qua cũng khó mà sửa sang lại.
Giám sát tầng hai phủi tay lên vạt áo đồng phục trắng, âm trầm nhìn về phía sáu người
: "Có ai muốn giảo biện không?"
Mọi người: "..."
Kinh Thế e dè làm bộ làm tịch giơ tay.
: "Phát biểu đi."
Thanh niên nắm tay để ở khoé miệng, ngữ khí vô tội: "Cái này cùng chúng ta không quan hệ nha.
Bọn tôi cũng chỉ là trùng hợp đến phòng nghỉ mà thôi."
: "Nói nghe đúng lý hợp tình thật đấy.
" Giám sát viên rũ mắt, để lộ nụ cười quỷ dị máy móc: "Mang ảnh chụp đoạn phim của máy quay ẩn ra đây."
Kinh Thế: "..." Hở? Camera ẩn? Tầng bọn mình cũng lắp loại đấy nữa hả?
Một xấp ảnh bị ném lên bàn, bên cạnh xác máy tính tả tơi.
Thời gian của mỗi tấm cũng được chú thích vô cùng đầy đủ.
Có tấm ba người [ Thẩm phán ] tụ tập la cà trên hành lang giữa đêm.
Có tấm Kinh Thế lưng đeo chổi, hơn bốn giờ sáng tận tuỵ đắp chăn cho phạm nhân.
Có tấm Trì Ảnh tung tăng tuỳ tiện ngồi uống trà trong phòng hồ sơ của cảnh ngục, Dung Ly đứng bên cạnh vẻ mặt điềm nhiên như không.
Đủ mọi loại góc độ, quay chụp đến rất rõ nét.
Tình huống xem qua rất không khéo.
Giám sát viên tầng hai nhìn lướt qua Dung Ly, cười nhạo một tiếng: "Nhìn ngoan như vậy, mà cả cảnh ngục lẫn phạm nhân, đứa nào đứa đấy đều rất có ý tứ."
: "Chắc ngài giám sát có nhầm lẫn gì rồi." Kinh Thế nhún vai, trợn mắt tiếp tục nói dối: "Không thể dựa vào mấy góc quay này mà đưa ra định kiến phiến diện được."
Giám sát tầng hai: "Ồ, thế cậu giải thích cho tôi một chút là vì sao?"
Kinh Thế một phen dõng dạc hùng hồn lên tiếng: "Ba người họ nửa đêm ở trên hành lang là vì triệu chứng mộng du tập thể.
Dung cảnh ngục cho phép phạm nhân uống trà ở phòng hồ sơ là vì đáp ứng tiêu chí tư do hoạt động của tầng chúng mình.
Cửa dù sao cũng không khoá mà.
Còn tôi..."
: "Đương nhiên là vì quan tâm sức khoẻ bạn tù, không đắp chăn rất dễ cảm lạnh."
Vì tôi là một con người lao động cần cù chăm chỉ, tích cực làm nhiệm vụ kiếm điểm.
Đương nhiên, câu phía sau cũng không cần nói ra.
: "Thế cơ à?"
: "Còn phải nói, chắc chắn là có người muốn lợi dụng cơ hội vu oan giá..."
Giám sát tầng hai híp mắt, ngón tay vuốt ve báng súng đeo trên thắt lưng.
Kinh Thế thập phần mượt mà đem câu từ ba hoa sắp ra nuốt trở về.
Đám Dung Ly im lặng cúi đầu nhìn mũi chân, biểu hiện thập phần ngoan ngoãn.
Giám sát viên nâng mí mắt, nhàn nhạt nhìn một vòng
: "Các ngươi chọc phải phiền toái lớn rồi."
Phó giám sát không lưu tình chút nào ra lệnh cho các cảnh ngục tiến lên bắt lấy bọn họ.
Đám Kinh Thế đều bị còng tay nhốt lại.
Không khí phòng livestream hài hòa vô cùng, khán giả thì xem chừng hả hê lắm:
[ Nín mỏ liền.
]
[ Mấy tên cảnh ngục đó dữ như vậy mà cũng dám xà lơ thì gan cũng to đấy.
]
[ Thư ký Kinh ngoan ngoãn chớp mắt.jpg ]
[ Giám sát tầng hai cảm thấy có sao.
Nhưng mà là sao không tống bọn này đi sớm hơn.
]
[ Giám sát viên quá đáng lắm nhé, làm các chồng của tôi sợ rồi kìa.
Ai giật mất quả trứng cút trong gói bánh tráng trộn của bạn hả? ]
[ Giám sát viên của bạn nhìn chăm chú.jpg ]
[ Sếp Dung tỏ vẻ mãnh liệt khiển trách.jpg ]
[ Mấy lầu trên chế meme lúc nào thế? Xin mấy tấm nha.
]
_
Ánh sáng nhỏ giọt nơi phòng tối.
: "Thế...!Chúng ta bắt đầu họp nhé?"
Giám sát tầng năm cân nhắc một chút, lần nữa đặt những tập hồ sơ quen thuộc lên trên bàn dài.
Trên màn hình chiếu là ảnh chụp lấy từ máy quay và tấm hình máy tính xách tay bầm dập vỡ nát.
Giám sát tầng hai nhìn cũng chẳng buồn nhìn.
Thẫn thờ đứng dậy báo cáo
: "Hai ngày sau khi tiếp nhận tù nhân mới từ tầng một.
Trong một đêm, toàn bộ phòng giam tầng hai được quét tước sạch sẽ."
: "Các đối tượng được đánh dấu đều có đặc điểm phản trinh sát rất cao, máy quay và cảnh ngục thông thường không thể đối phó.
Hoàn toàn không phù hợp với các tội danh nhỏ được nêu trong hồ sơ."
Nói đến đây, giám sát viên nghiến răng nghiến lợi: "Ngoài ra còn hư hư thực thực có triệu chứng mộng du, yêu thương đồng nghệp thái quá và buông thả quá mức."
: "Cả gan trộm máy tính của giám sát viên, hành động kỳ quái siêu thoát phàm tục, mới có hai ngày đã nháo đến gà chó không yên.
Ngay cả cảnh ngục đặc biệt được cử đến cũng có dấu hiệu cấu kết với bọn chúng."
: "Mấy tên này nếu là không có kỳ quặc, tất cả mọi người có thể đem đầu tôi nhổ xuống đá."
: "Mặc dù chưa biết mục đích cụ thể của đám phạm nhân này." Giám sát tầng năm xoa huyệt Thái Dương, thâm trầm đè thấp tiếng nói: "Nhưng quả thật so với tưởng tượng nghiêm trọng càng nhiều."
: "Dựa trên tổng kết hành vi, đây là một đám kẻ điên không muốn sống, hơn nữa là một đám điên có thực lực không nhỏ."
: "Có lẽ xếp hạng ban đầu đã không còn chính xác.
Mọi người nghĩ sao về việc chuyển chúng xuống dưới tiếp? Có ai xung phong tiếp nhận không?"
Các giám sát còn lại chột dạ dời ánh mắt.
Giám sát viên tầng một rót rượu vang đỏ vào ly pha lê lấp lánh, cực kỳ vui sướng xem người gặp hoạ: "Hoặc cứ tiếp tục để ở