“Cám ơn trưởng quan đã khen!” Người nào đó cười he he, nháy mắt với Đường Cẩm Vũ, giả ngu.
"Từng được học à?""Không phải đoàn phim mời giáo viên dạy chúng tôi sao?” Giản Thất thoải mái đáp.
Gói khoai tây chiên bị cô nhai rộp rộp giải quyết hết.
Rất nhanh nhẹn xoay người lấy một gói đồ ăn vặt bóc ra, tiếp tục nằm ăn.
Đường Cận Ngự nhíu mày: "Không phải các sao nữ các người yêu cầu ăn kiêng đều rất khắt khe sao? Cô ăn một đống đồ ăn vặt không sợ tăng cân à?""Tôi vẫn đang phát triển!""Cô không sợ ăn nhiều thực phẩm rác sau này trở thành rác sao?"Giản Thất: "! "Năng lực mắng người được đấy!Hai mắt Giản Thất đỏ bừng, nước mắt lưng tròng nhìn Đường Cận Ngự: "Tôi tham gia đoàn phim gần như từ khi còn nhỏ, phải ăn cơm hộp, gặm bánh bao, chưa ai nấu cơm cho tôi, cho nên khi ở một mình, tôi chỉ có thể ăn thực phẩm rác! Tôi không giống trưởng quan ngài, vừa nhìn đã biết được ăn ngon mặc ấm trưởng thành, ngài làm sao hiểu được sự đáng thương của những đứa trẻ như chúng tôi, có thực phẩm rác để ăn là không tồi rồi.
"Đường Cận Ngự vô cảm nhìn ai đó giọng nói thánh thót, biểu cảm rưng rưng nước mắt, bình tĩnh nói: "Thế trèo tường là ai dạy?""Lúc trước đi leo núi cùng bạn luyện được đó.
"Cô trả lời quá thẳng thắn, mặc dù còn nhiều sơ hở nhưng Đường Cận Ngự biết rằng cho dù anh có hỏi, cô nhất định sẽ tìm lý do để bác bỏ.
"Chuyện tối nay mong cô coi như chưa thấy gì, ngày mai quay phim cho tử tế, đừng gây rắc rối!"Đường Cận Ngự nhìn cô với vẻ nghiêm túc cảnh cáo.
"Trưởng quan, ngày mai các người có định hành động không?” Giản Thất hào hứng.
Đường Cận Ngự nhíu mày: "Đến lúc đó cô xảy ra chuyện, đừng