Cho dù là đạn giấy nhưng bắn từ nơi xa tới vẫn thấy đau.
Sở Du thu tay lại, có cảm giác bị rách da.
Nguyên bản những giáo quan canh giữ ở đó cũng nháy mắt nhìn về vị trí viện đại vừa bắn trúng.
Sở Du nhíu mày, duỗi tay định lấy cờ lần nữa, nhưng không ngờ vừa có động tác, một viên đạn trực tiếp bắn vào mũ trên đầu cô.
Ở giữa đầu!Khói bốc lên tức là cô ta đã bị loại!Nếu đây là đạn thật thì rõ ràng, cô ta giờ phút này đã chết!Tất cả mọi người không dám tin màn này.
Rõ ràng dễ như trở bàn tay nhưng giây phút cuối cùng lại bị người ta cướp mất!Rõ ràng, người nổ súng đã đợi thời gian, cố tình chọn thời điểm như vậy để ra tay!Người này rất phách lối đó!Sắc mặt của Lương chủ nhiệm khó coi, rốt cuộc là ai?Tất cả mọi người chăm chú nhìn vào màn hình, những người có mặt trực tiếp nhìn thẳng vào vị trí bắn tỉa.
Dưới ánh mắt mong đợi của mọi người, Giản Thất bình tĩnh bước ra ngoài, một tay cầm súng, khóe miệng nở nụ cười, tao nhã, tà khí, cực kỳ du côn, nhưng lại đẹp trai không thể giải thích được!Sở Du đương nhiên nhận ra người trước mặt là ai, sắc mặt đặc biệt khó coi, nghiến răng dường như hận không thể bóp chết người kia!Giản Thất mỉm cười đi đến trước mặt Sở Du, vươn tay cầm lá cờ bên cạnh cô trực tiếp kéo lên, nhân tiện lắc lư trước mặt cô ta một hồi.
Cái bộ dáng phách lối kia đơn giản là muốn ăn đòn!“Cô ấy lấy súng bắn tỉa ở đâu?” Có người không khỏi thắc mắc.
Phải biết mỗi người chỉ có một khẩu súng lục trong ba lô của mình, nhưng thứ mà cô gái này đang cầm trên tay chính là khẩu súng mà cựu phụ trách săn bắn lần này mới có.
"Cô gái này không phải tiêu diệt người mai phục của chúng ta lấy đi khẩu súng này chứ?"Lương chủ nhiệm không quan tâm đến những chuyện này, lúc này nhìn Giản Thất làm Sở Du bị loại, trong lòng hiện lên một tia lửa giận!Con ranh thối tha này lại dám làm chuyện này!Giờ phút này, toàn bộ khuôn của Sở Du đã khó coi đến điểm, dù sao cũng không ngờ rằng Giản Thất không bị loại, mà ngược lại bản thân bị loại.
Mấu chốt vẫn là khi cô ta sắp cầm được vào lá cờ.
Rõ ràng Giản Thất cố tình làm