Beta: Sửu Nhi
Tần Thần hỏi ít vấn đề đối với bọn họ nói tới giống như là: “Ngươi tưởng hỏng tay trái hay hỏng tay phải” là giống nhau.
Hỏng tay nào cũng đều là hỏng tay, không có cái gì khác nhau!
“Nghĩ không ra?” Tần Mạc đem ánh mắt thu trở về, ngữ khí nhàn nhạt: “Vậy thì không cần nghĩ, chủ nhiệm Lý, lý lịch của một số giáo viên này nhớ nhập hồ sơ.”
Đây là đưa ra giải quyết chung?
Các giáo viên không khỏi sốt ruột, một khi bị nhập hồ sơ, bọn họ không chỉ là không thể dạy ở trường, về sau chức giáo viên đều không đảm đương nổi!
“Tần thiếu, tôi muốn giải quyết riêng! "Giọng nói của Giáo viên Trương cũng thay đổi:" Cậu xem, chỉ cần chuyện này chúng ta làm nhỏ xuống thì Phó Cửu nói điều kiện gì chúng tôi cũng có thể đáp ứng, chuyện này còn không đến mức nhập hồ sơ, ngay từ đầu là chúng tôi đã hiểu lầm em ấy. "
Lời của Giáo viên Trương kia nghe có vẻ nhận sai, nhưng trên thực tế họ cũng không có một chút ý tứ xin lỗi nào, chỉ là không ngừng lặp lại đây là cái hiểu lầm.
“Ách? Nghĩ giải quyết riêng?” Tần Mạc nâng tầm mắt,hướng về phía cô nhìn lướt qua, ngữ điệu hờ hững không chút để ý: “Vậy thì mời giáo viên Trương chuẩn bị luật sư cho tốt đi, tôi thân là trưởng bối của Phó Cửu, tôi sẽ kiện cô với tội danh bôi nhọ châm chọc học sinh."
Giáo viên Trương ngây ngốc.
Cô hoàn toàn đều không có nghĩ đến, giải quyết riêng trong miệng Tần thiếu là như vậy! Đầu cô ong ong, bố mẹ cô đều là người trong cục, cô không nghĩ bị nhớ nhập hồ sơ, chính là bởi vì lúc sau mới nhớ một khi nhập hồ sơ, giáo viên đều không thể chuyển tới bộ môn hành chính.
Nhưng hôm nay…… cô lại bị kiện thì càng không thể làm nhân viên công vụ.
Lúc này đây, Phó Cửu được chứng kiến thủ đoạn chỉnh người của đại thần. Xem ra trước kia đại thần nói nhường chính mình, chính là thật sự.
Ân…… Có anh trai che chở cảm giác cũng không tệ lắm.
Nghĩ đến đây, Phó Cửu ngẩng đầu lên, hướng tới Tần Mạc cười cười.
Tần Mạc còn không có thời gian quản thiếu niên, lần này không đem người xử lý xong, đại thần là sẽ không thu tay lại, nếu là cổ đông lớn nhất, gặp được loại vấn đề này đương nhiên phải xử lí cho tốt.
Ít nhất cũng
phải làm cho mọi người biết, em trai hắn không phải là ai cũng tùy tiện khi dễ.
Hiệu trưởng nghe nói Tần thiếu tới, vội vã từ bên ngoài chạy vào tổ văn phòng.
Phó Cửu nhìn cái đầu trọc lốc của hiệu trưởng, bỗng dưng liền cảm thấy buồn cười, nhịn không được cong môi mỏng.
Tần Mạc bớt thời giờ nhìn thiếu niên một cái, biểu tình lãnh đạm lấy một túi đồ vật từ tay vệ sĩ, ném qua cho hắn.
Phó Cửu cúi đầu nhìn túi đồ trong tay mình lại chính là chocolate được nhập khẩu từ nước Pháp, thực vui vẻ cầm lên ăn.
Đại thần để lại ánh mắt cho cô, cô xem cũng đã hiểu, ý bảo cô ở chỗ này chờ.
Chủ nhiệm Lý bị giáo huấn xong, nhìn Tần thiếu mang theo mấy vị lãnh đạo vào bên trong văn phòng lớn, trộm quan sát Phó Cửu, đè thấp thanh âm nói: “Khụ.. khụ.. Bạn học Phó Cửu, cuối tuần trường học sẽ ra một danh sách, cử ra mười gia trưởng, đến lúc đó Tần thiếu nhà cậu cũng tới trường tham dự sao? “
Phó Cửu miệng chứa chocolate, không chút để ý nói: “Hẳn là sẽ không.”
Chủ nhiệm nhỏ giọng nói thầm một câu: “Nhưng xem ra Tần thiếu giống như thực thích vị trí gia trưởng này.”
Nghe vậy, Phó Cửu dừng động tác, cũng tự hỏi vấn đề này.
Không nói, hai người nhìn nhau, trong đầu đồng thời hiện ra trường hợp Tần thiếu tới tham gia bữa tiệc của các gia trưởng, thì sẽ……
Cuối cùng, chủ nhiệm Lý truyền giọng tới: “Tôi lập tức báo cáo lên cấp tổ hủy bỏ đề cử gia trưởng lần này, sửa vì hình thức thư từ!”
" Được.”
Phó Cửu cũng cảm thấy làm cổ đông trong trường học, đại thần xác thật không thích hợp vị trí gia trưởng.
Nói vậy, trước tiên đừng nói vấn đề gia trưởng, các vị giáo viên phỏng chừng một câu đều nói không nên lời, bởi vì họ bị khí chất quá cường hãn của đại thần đè ép ……