Ngay tại thời điểm này mọi người có chút không tin.
Đội chiến của Phó gia bên kia đột nhiên truyền đến một tiếng cười lạnh: "Làm cái gì vậy? Người nào có mắt không tròng, đến Hắc Đạo Z cũng dám giả mạo? Không sợ bị người ta đuổi ra ngoài sao? "
" Giả mạo? "
Hai chữ này giống như gió lốc thổi quét sạch toàn bộ sân thi đấu Điện Cạnh.
Khán giả thật ra cũng không hi vọng có chuyện như vậy phát sinh.
Đặc biệt là các fan của Hắc Đạo Z, nếu thật là giả mạo thì phải làm thế nào để giải thích người thiếu niên đăng nhập không được vào tài khoản của mình chứ?
Trong khoảng thời gian rất ngắn, ánh mắt của mọi người nhìn Phó Cửu đều đã thay đổi.
Vừa rồi là hưng phấn đến bây giờ là ngờ vực, còn có người trong mắt đã hiện ra một tia chán ghét.
Phong Thượng thấy thế liền sốt ruột nói: " Người... các người không được nói bậy...! Đội... đội trưởng của chúng tôi... đó chính là Hắc Đạo Z!"
" Ha ha ha ha! Cười chết mất! Trong hoàn cảnh như này còn có người nói lắp? " đội chiến của Phó gia bên kia một chút che dấu cũng không có mà cười to, lên tiếng: " Muốn tôi tặng ngươi một quyền trong game phải không? Xem ngươi ở trong trò chơi nói chuyện rất lạ lưu loát, thật không nghĩ tới hiện thực lại là cái dạng này, Hạ gia là nghèo đến mức như thế nào mới tìm đượ một người nói lắp tới cuộc thi đấu."
Phong Thượng nghe xong lời nói kia cũng không thèm quan tâm...
Còn không chờ những động tác kia... Chỉ nghe phanh một tiếng âm thanh vang lên!
Thiếu niên tóc bạc ngồi ở trước máy tính, một chân đá văng cái ghế dựa, một tay cầm túi quần, lạnh lùng nhìn đội viên của Phó gia, khóe miệng câu lên: " Ngươi bảo là ai nói lắp? Một cái bỏ đi không trách nhiệm như ngươi thì lấy tư cách gì để mà nói?"
Giọng nói của người thiếu niên vô cùng dễ nghe, mang theo sự thong thả và ung dung, khi mở miệng ra nghe đều dễ lọt lỗ tai.
Người kia sau khi nghe Phó Cửu nói, cả người lẫn mặt đều đỏ lên, đôi tay nắm chặt như người kia đã nói trúng cái gì đó.
Phó Hi Minh duỗi tay ngăn lại động tác của hắn, trên
mặt toàn bộ đều là vẻ cao ngạo: " Chỉ là một cái người giả mạo, không cần phải nói lời vô nghĩa."
Giả mạo hắn???
Thật nhanh đã có người bắt được trọng tâm lời nói của Phó Hi Minh, một mảnh tiếng ồ vang lên.
"Phó thiếu nói như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ hắn mới chính là Hắc Đạo Z!?"
"Suy nghĩ một chút Phó thiếu là Hắc Đạo Z cũng có khả năng rất lớn! Lúc trước không phải truyền thông có nói qua sao? Hắn còn từng bị câu lạc bộ Tần Thị điều động nội bộ qua."
Một cái dự đoán như vậy, như là đã được xác thực, mỗi người đều hai mắt nhìn nhau!
Hiện trường, người xem lập tức nhận thức toàn bộ, tất cả đều hướng về Phó Minh Hi.
"Nếu là đúng như những lời nói kia, không phải là Phó Cửu không biết xấu hổ khi mạo danh sao."
"Qủa thực là không biết xấu hổ chứ? Đại Hắc Đạo của chúng ta làm sao có thể tùy tiện giả mạo được chứ?"
Tiết Dao Dao nhìn những ánh mắt khiển trách rơi lên trên người của thiếu niên, nàng lại cảm thấy bất an.
Trên thế giới khốn khổ nhất chính là bị người khác nói là giả mạo lại còn không thế chứng minh đó là mình.
" Tiểu đội trưởng..... " Không chỉ là Tiết Dao Dao mà ngay cả Ân Vô Dược vẻ mặt cũng lo lắng nhìn về phía sườn mặt của người thiếu niên tuấn mĩ.
Hạ Hoa Hồng là một người mẹ, khi nhìn người thiếu niên đang ở giữa trung tâm bị phỉ nhổ trong lòng cũng đau như dao cắt.
Đó chính là con của nàng, nàng so với tất cả mọi người đều rất rõ ràng.
Tuy trước kia Phó Cửu rất là yếu đuối, tự ti, thích đồng tính, thích tiều sài phung phí...
Nhưng nàng tin tuyệt đối con nàng sẽ không làm ra cái gì để giả mạo ai! Loại này rất có nguyên tắc, nàng đều sẽ không vi phạm!!!