Editor: Bích Hóa
Anh yên lặng như vậy tựa ác ma, trên tay còn cầm ly rượu vang đỏ, chậm rãi thu hết mọi động tĩnh xung quanh vào đáy mắt.
Gia hỏa kia muốn chơi trò mèo vờn chuột ư?
Tần Mạc nhìn ảnh chụp trên màn hình điện thoại, kế tiếp nâng mắt quan sát nơi khác.
Mỗi cái giơ tay nhấc chân vô cùng tự phụ, hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn lại đây.
Hàn Tố Tố trực tiếp dẫn người đến gần, bộ dáng hết sức vui vẻ, nâng tay tháo mặt nạ xuống, mỉm cười: “Tần đại ca, là em, Tố Tố.”
Tần Mạc vì bị người cắt đứt suy nghĩ, ánh mắt trầm trầm.
Hàn Tố Tố là người chỉ biết xem sắc mặt, không nhìn ra những cái khác. Cô duỗi tay đẩy bạn mình tới trước: “Đây là Hào Giai, lần trước em chưa kịp giới thiệu, cậu ấy cũng là fan của anh.”
Mặt Hào Giai ửng đỏ, vừa định bắt tay chào hỏi Tần Mạc đã thấy anh cất điện thoại, tiếng nói rất lạnh: “Tôi đang vội.”
Chỉ có ba chữ.
Không dư thừa.
Tay Hào Giai cứ thế cứng đờ giữa không trung.
Cô ta cũng chỉ xấu hổ trong giây lát, tiếp theo lập tức thu tay về, nhưng trong lòng lại có chút âm trầm.
Vừa rồi cô đã thấy Tần Thần muốn đi về phía Tiết Dao Dao, khi chạm mặt với các cô thì lại là thái độ này.
Mặc dù Tiết Dao Dao là thành viên của chiến đội Đế Minh.
Nhưng không phải cô cũng là fan Tần Thần sao?
Tần Thần rất không quý trọng fan của mình như các cô.
Nhưng mà Hào Giai không nghĩ nhiều về phương diện này.
Hiện tại cô và Hàn Tố Tố nhìn không thuận mắt nhất chính là heo mập Tiết Dao Dao.
Còn một kẻ nữa là…
Người phụ nữ cướp hết nổi bật của các cô đang ngồi trong góc cách đó không xa kia.
“Hôm nay thật không suôn sẻ!” Sau khi về tới ghế bao bên các cô, Hào Giai mới tức giận quát: “Một con heo mập chưa đủ sao, còn tới thêm một ả thích tìm xui xẻo.”
Hàn Tố Tố cầm di động, sau khi gửi xong tin nhắn, mắt sáng rực lên: “Đừng buồn, nói cho cậu nghe chuyện này. Tí nữa một người chị rất tốt của tớ sẽ trở về. Nếu chị ấy tới, chắc chắn ai cũng phải nhường đường.”
“Chị nào của cậu?” Hào Giai biết xuất thân của Hàn Tố Tố, đương nhiên rõ bạn bè bên cạnh cô ta không phú cũng quý.
Hàn Tố Tố tiến lại gần tai cô, thấp giọng nói một cái tên.
“Cậu nói cái gì, Vu…”
Hàn Tố Tố lập tức vươn tay bịt kín miệng Hào
Giai: “Cậu nói nhỏ thôi.”
“Đại tiểu thư duy nhất của Vu gia ư?” Hào Giai vẫn không thể bình tĩnh: “Tớ thấy lúc chị ấy mặc đồng phục cảnh sát rồi, xinh đẹp rạng ngời, đó chính là nữ thần của tớ!”
Hàn Tố Tố cười nói: “Lát nữa chị ấy sẽ tới ngay, đến lúc đó chẳng lẽ còn sợ không đoạt lại được ánh hào quang của chúng ta sao?! Huống chi quan hệ giữa Vu gia và Tần gia vốn dĩ rất tốt.”
“Ý của cậu là nói Tần gia và Vu gia cố ý muốn…” Hào Giai suy đoán.
Hàn Tố Tố làm bộ không thèm để ý đáp: “Vẫn chưa xác định. Nhưng mà quan hệ giữa chị Vu với Tần đại ca luôn luôn rất tốt, cậu hiểu chứ?”
Hào Giai gật gật đầu. Tuy rằng trong lòng rất tiếc nuối vì theo suy đoán, tám mươi phần trăm Tần Thần đã có chủ nhân.
Chỉ là bây giờ so sánh với những cái đó, cô càng nguyện ý nhận được ánh mắt nhìn chăm chú của người khác.
Bởi vì từ lúc bắt đầu, đã có không dưới tám người muốn mời người phụ nữ đeo mặt nạ kia nhảy.
Không biết lụm được may mắn ở đâu mà ngay cả heo mập Tiết Dao Dao cũng được mời một lần.
Bên phía các cô lại không có người hỏi thăm.
Việc này đối với loại người như Hào Giai và Hàn Tố Tố, không thể nghi ngờ chính là đánh vào thể diện của các cô.
Cho nên, miếng mồi này, các cô nhất định phải giành lại!
Mà lúc này, Tần Mạc đang đứng trước mặt các cô đột nhiên dừng bước chân, lấy điện thoại ra xem tấm ảnh chụp lần nữa để đối chiếu góc độ. Mặc dù cặp mắt đen thâm thúy kia bị ngăn cách bởi mặt nạ cũng không ngăn cản được ánh sáng lộng lẫy phát ra từ nó.
Tìm được rồi……